“Đối với Kim Lăng toàn công ty địa ốc, thật tầm thường!”
“Bùi Thiếu, huynh đã đánh giá thấp địa sản của Kim Lăng!”
La Bác Hoa vẻ mặt thành thật.
“Huynh không biết, đừng nhìn Kim Lăng bất động sản không lớn, nhưng là vì bọn họ dựa vào Kim Lăng ngân hàng, bọn họ muốn cầm vay, đầu tư bỏ vốn, quả thực rất dễ dàng!”
“Nghe nói, địa sản Kim Lăng này, là bởi vì Lâm đại tâm tình không tốt, cho nên mới đưa ra để giải sầu.”
“Nhưng kết quả là gì? Họ đã lấy đất hai lần, cả hai đều là các tòa nhà thương mại và khu dân cư thuộc khu đất vàng!”
“Huynh nói không dữ dằn sao?”
“Nếu đổi sang các công ty bất động sản khác, và giao cho họ khối tài sản hàng chục tỷ đồng, chưa chắc họ đã có được những mảnh đất đó”.
” Mấu chốt nhất chính là, do Lâm đại không muốn làm lớn hơn!”
“Bằng không, bổ sung thực lực của Lâm gia Tô Nam với nội tình ẩn thế La gia.”
“Để nó có giá trị thị trường trên chục tỷ, chuyện dễ như uống nước”.
Bùi Nguyên Minh nghe vậy, có chút kinh ngạc.
Anh không nghĩ rằng, La Thiên Hữu lại hào phóng giao cho anh 90% bất động sản Kim Lăng, nơi thực sự có tiềm năng như vậy.
Hơn nữa, La Thiên Hữu còn đặc biệt bảo lưu một phần mười vốn cổ quyền, cũng là nói với mình, chỉ cần mình nguyện ý, La gia ở ẩn cùng Lâm gia Tô Nam, có thể trở thành người chống lưng cho bất động sản của Kim Lăng.
Giờ phút này, Bùi Nguyên Minh cảm thấy, ân tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290670/chuong-4426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.