Mình chỉ tùy tiện có hai cước, liền phế mất rồi.
Đây thật sự là Khô lâu bang, mà Nghiêm Dao nghiêm túc nói đến sao?
Chẳng lẽ là Nghiêm Dao cố ý hù dọa chính mình?
Không đợi Bùi Nguyên Minh nói gì, đã nhìn thấy mấy tên mặc đồ đen xung quanh, đều bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng, bọn hắn nghiến răng ken két xông về phía trước.
Tất cả đều cầm vũ khí, súng đạn, cung nỏ các loại, v.v., và sự thù địch của bọn hắn, bốc lên tận trời.
Tạ Mộng Dao lúc này mới từ sau xe lao ra, nói nhỏ: “Bùi Nguyên Minh, cẩn thận một chút!”
Trong khi nói chuyện, cô đưa súng định bóp cò vào kẻ thù.
Chỉ nghe “cốp” một tiếng, súng không có đạn.
“Phó bang chủ!”
Mà lúc này, nhìn thấy Phó bang chủ đã ngất đi, đám người áo đen càng thêm tức giận!
“Đồ khốn kiếp, ngươi dám phế Phó bang chủ chúng ta!”
“Chúng ta muốn giết ngươi!”
Một tên xăm trổ Khô Lâu bang nghiến răng nghiến lợi: “Các Huynh đệ, không giết tên khốn kiếp này báo thù cho Phó bang chủ, bang chủ nhất định sẽ bóp chết chúng ta!”
“Lên!”
Cảm nhận được những tên này nghiến răng ken két xông tới, Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, anh cho rằng, những tên này nói nhảm quá nhiều.
Nháy mắt sau đó, anh hơi nhún chân, liền nghe được “Droac” một tiếng, một mảnh đá vụn lớn lao ra.
“Bốp bốp bốp–”
Đá vụn bắn thẳng vào người những tên áo đen này, bọn hắn lập tức cả đám đều đầu rơi máu chảy, kêu thảm xụi lơ trên mặt đất.
Và những vũ khí trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290659/chuong-4415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.