” Thế nhưng là, những đơn vị, công ty đó, thực chất chỉ trả lương cho con gái ta một tháng 3 triệu, còn sắp xếp ký túc xá tập thể!”
“Ngươi nói, cái này không phải coi thường người sao?”
Dì Tôn lúc này vừa nói vừa rơm rớm nước mắt, đấm ngực dậm chân.
Bên kia, Tôn Tiểu Hồng đang tự mình bấm điện thoại, mí mắt đều bất động, tựa hồ không có chuyện gì liên quan đến nàng.
Thanh Linh suy nghĩ một chút nói: “Sư tỷ, ta hiểu được tâm tình của tỷ, bằng không ta nói chuyện với Tuyết Dương một chút, để Tiểu Hồng đến công ty Trịnh gia làm trước vài tháng, được không?”
“Công ty Trịnh gia sao?”
Dì Tôn tỏ vẻ ghét bỏ.
” Ngươi cho rằng ta không biết, công ty Trịnh gia các ngươi, mắt xích tài chính đứt gãy, mấy tháng nay không trả được tiền lương!”
“Con gái của ta tiến vào, chẳng lẽ làm không công cho các ngươi sao?”
” Một chút ý nghĩa đều không có!”
“Hơn nữa, con gái ta học chuyên ngành trang sức, đây là chuyên ngành cao cấp!”
“Công ty Trịnh gia của ngươi, giống như chợ rau, sắp phá sản rồi, làm sao có thể xứng với thân phận cao quý của con gái ta?”
Nói đến đây, dì Tôn lộ vẻ ghét bỏ.
Tôn Tiểu Hồng cũng cong cong môi mỏng nói: “Đúng vậy, thân phận ta cao quý như thế, không thể đi làm không công.”
“Đến nơi đó, chẳng những không học được, mà công việc còn chẳng ra gì. mấu chốt nhất chính là, sẽ hạ thấp cấp độ của ta”.
Sắc mặt Thanh Linh hơi thay đổi, nhưng vẫn cố nặn ra nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290605/chuong-4361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.