“Mà này, anh về muộn như vậy, có sao không?”
“Cao Thành Dương, hắn không làm cho anh khó xử chứ?”
Ngay khi bầu không khí có chút mập mờ, Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi, sau đó vội chuyển chủ đề, cô sợ nếu tiếp tục, đêm nay sẽ bị Bùi Nguyên Minh ăn thịt.
” Anh không sao.”
Bùi Nguyên Minh một bên động thủ, một bên mỉm cười.
“Tân Đại soái Nghiêm Dao ra mặt, tu bản Trường Thanh còn dám làm gì hay sao?”
” Bọn hắn chẳng những dàn xếp ổn thỏa, mà Cao Minh Viễn, chưởng môn nhân tư bản Trường Thành, cũng đích thân xin lỗi anh.”
” Không có việc gì thì tốt.”
Trịnh Tuyết Dương ánh mắt lo lắng.
“Nhưng mà Bùi Nguyên Minh, Kim Lăng thật không thể so với những nơi khác. lục triều cố đô không phải chỉ là nói suông.”
“Nước ở nơi này quá sâu.”
“Đừng tưởng rằng Nghiêm Dao, chỉ là tân đại soái mà thôi, thật ra sau lưng hắn, còn có đại nhân vật!”
“Đây là tại sao, tư bản Trường Thành Cao Thành Dương chịu cúi đầu.”
“Lần này, anh nợ hắn ân tình lớn như vậy, e rằng sau này kết thúc không tốt.”
“Dù sao chúng ta, đến Kim Lăng làm ăn chính đáng, nên bớt tiếp xúc với những người như vậy thì tốt hơn.”
Rõ ràng Trịnh Tuyết Dương không ngốc.
Trải qua những ngày này, cùng với thế cục của Kim Lăng, nàng càng thấy rất rõ rằng, đi lại quá gần một người như Nghiêm Dao, không khác gì bảo hổ lột da.
Cô lo lắng, Bùi Nguyên Minh sẽ bị Nghiêm Dao bán đứng trong phút chốc.
Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290546/chuong-4302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.