Ngay cả những người không biết trang sức, vào thời điểm này cũng có thể thấy rằng, thứ này không chỉ thuần khiết và đẹp đẽ, mà còn xuyên thấu lòng người.
Thực sự là thật xinh đẹp! Thật sang trọng!
Chưa từng có ai nhìn thấy, một dây chuyền kim cương đẹp và rực rỡ như vậy.
Vì vậy, trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người quên mất làm thế nào để phản ứng.
Trần Hồng Hiên ánh mắt trở nên đông cứng.
Hắn là một người hiểu biết.
Nhìn thoáng qua hắn cũng biết, thứ này hoàn toàn có giá trị không nhỏ.
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, cầm sợi dây chuyền lên, trực tiếp đeo vào cổ Trịnh Khánh Vân.
Chiếc cổ trang nhã kết hợp với trang sức tinh xảo, như thể chiếc vòng cổ này, sinh ra là để dành cho Trịnh Khánh Vân.
Trịnh Khánh Vân ánh mắt yêu thích, xoay người quanh một chỗ, khí chất cả người càng thêm tươi tắn, thoát tục.
Cùng với gương mặt không thua kém Trịnh Tuyết Dương, giờ phút này cô như một nàng công chúa.
Vô số mỹ nữ xem cảnh này, tất cả đều là ghen tị, ghen ghét cùng hận ý.
Trịnh Khánh Vân thật xinh đẹp!
Đồ trang sức đó quá xa xỉ!
Thứ này phối hợp với Trịnh Khánh Vân, quả là tuyệt phối.
Trần Hồng Mẫn giờ phút này, thần sắc có chút gian nan, nàng nghiến răng nghiến lợi nói: “Thứ này chỉ sợ là hàng vỉa hè, dù sao…”
Chưa kịp nói hết lời, một người phụ nữ đã mở phần mềm nhận diện món hàng trên điện thoại với vẻ mặt kinh ngạc, sau khi chụp chiếu vài tấm hình, cô ấy nói lớn: “Trời ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290451/chuong-4207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.