Vài nhân viên an ninh tại hiện trường, từng người đều như lâm đại địch, sắc mặt đại biến, lấy bộ đàm ra í ới kêu gọi hỗ trợ, đồng thời muốn cắn đạn ngăn cản một nhóm Bùi Nguyên Minh.
Nhưng ngay khi bọn hắn mới vừa đi ra, Hoàng Thiên Hoa, người đang quyết tâm kiến công lập nghiệp, lại một bước phóng ra, sau đó bàn tay lại bay lượn.
“Bốp bốp bốp–”
Có một tràng tiếng bạt tai truyền ra vang dội, và một số nhân viên an ninh đang cố gắng chặn đường, đều bị hất văng xuống đất, toàn thân không ngừng co giật liên tục.
Khi mấy cái danh viện thiên kim đang hét lên, liền nhìn thấy Hoàng Thiên Hoa nhe răng cười một tiếng, trực tiếp bước vào trong đám đông, một chân đem Dương Hạo Nam, mưu toan rời đi đạp lăn trên mặt đất.
Sau đó trực tiếp túm tóc của Dương Hạo Nam, đi thẳng tới trước mặt Bùi Nguyên Minh.
“Bùi Thiếu, may mắn không làm xấu mặt, đã bắt được 1 người.”
Dương Hạo Nam bị anh ta túm tóc, lúc này chỉ có thể tức hổn hển, thống khổ nói: “Lão thái quân, giúp ta, cứu ta!”
“Buông anh ta ra!”
Nhìn thấy Dương Hạo Nam bị bắt, Dương Tân Di hét lên một tiếng, không biết lấy con dao cơm Tây từ nơi nào, lao thẳng về phía Bùi Nguyên Minh.
Chỉ có thể nói rằng, những kẻ ngu dốt không biết sợ hãi.
“Bốp!”
Thôi Nhã Tuyết không nói nhảm, đôi chân dài chớp mắt quét ngang, trực tiếp đem Dương Tân Di sấp mặt trên mặt đất.
Sau đó, một vài tinh nhuệ của Long Điện tại cảng cược Hong Kong mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290371/chuong-4127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.