Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh nở nụ cười gượng, đổi chủ đề, nói: ” Đúng rồi, không biết chuyện thứ ba Dương Lão muốn nói là chuyện gì?”
Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh cũng nhìn đồng hồ Rolex trên cổ tay một chút.
Hai người bất tri bất giác đã trò chuyện hơn nửa giờ, sau khi nói xong mọi chuyện, anh phải lên máy bay.
Dương Đế Minh cũng không khó chịu, mà ra hiệu cho Bùi Nguyên Minh đẩy ông tới dưới mái nhà nghỉ mát, sau đó cười nói: ” Chuyện thứ ba không tính là phiền phức.”
” Ta hi vọng Bùi tiểu hữu, cậu có thể giúp ta bộ xương già này, xử lý tốt vấn đề điểm cuối cùng kia.”
” Bằng không ta đứng không dậy nổi, thật sự rất bất tiện. Ta tin tưởng tiểu bằng hữu cậu có thể làm được?”
Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, sau đó nói nhỏ: “Dương Lão gia, ông cũng là cao thủ võ đạo, một đời chiến thần, cho nên biết rõ thân thể của chính mình nhất.”
“Ông có thể khôi phục hoàn toàn, nhưng cũng chỉ cần nửa năm mà thôi. chẳng lẽ nói Dương Lão gia ông, cũng không đợi được nửa năm.”
Dương Đế Minh thở dài, nói: “Không phải ta không muốn đợi, mà là thời gian không đợi ta.”
“Dương gia chúng ta, dù sao cũng cần một chiến thần có thể đứng lên, chống lên một hơi cuối cùng. ”
” Bằng không mà nói, lấy ở đâu vinh quang của một trong tam đại gia tộc?”
“Ta đứng không dậy nổi, Dương gia, cho dù có được uy danh Bùi Thiếu cậu chống đỡ, cuối cùng cũng là hoa trong gương trăng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290342/chuong-4098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.