“Viện binh sao?”
Bùi Nguyên Minh cười nhạt.
“Ba phút không đủ, để ta cho ngươi mười phút cho nó vuông.”
“Người mà ngươi gọi tới, có thể trấn áp được ta, tasẽ quỳ xuống trước ngươi.”
“Nếu không trấn áp được ta, hai cha con ngươi cùng nhau quỳ xuống cho chẵn!”
Lê Thiếu Đông cùng Lê Vĩnh Xương đồng thời u ám, hai người liếc nhau một cái, cùng lúc dữ tợn cười một tiếng.
Hiển nhiên, bọn hắn lòng dạ đều biết rõ, chính xác bọn hắn đang gọi cho ai.
“Ầm ——”
Không đến mười phút, cửa phòng lại lần nữa bị người một chân đá văng.
Lần này, thấy một nhóm nam nữ mặc võ phục bước vào với vẻ mặt lạnh lùng.
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên đầu đinh.
Khuôn mặt hắn sắc như dao, trên mặt có một vết sẹo kéo từ khóe mắt trái xuống bên phải cái cằm.
Vết sẹo này, không những không làm hỏng ngoại hình của hắn ta, mà còn khiến hắn ta trông bá khí mười phần, xem xét chính là nhân vật cấp bậc kiêu hùng.
Bùi Nguyên Minh khẽ liếc nhìn người đàn ông này, Bùi Cửu Phong ở phía sau cau mày nói: “Bùi Thiếu, đây là minh chủ của Võ Minh Tân Thành, Thẩm Võ Hải.”
Bùi Nguyên Minh nghe xong thì cười nhẹ, cha con Lê Thiếu Đông đoán chừng, cũng có chút năng lực ấy mà thôi.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh cũng không có ý định tiến lên, anh chỉ dựa vào ghế sô pha, sau đó cầm lấy một chai Thần Long chưa vỡ, tự mình rót một chén, bắt đầu nếm thử.
” Minh chủ, lão nhân gia của ngươi tới rồi!”
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290229/chuong-3985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.