Hắn chỉ cảm thấy Bùi Nguyên Minh tát lia lịa trên mặt mình, sau đó tay bị đánh gãy, mặt mũi sưng lên, đầu bị giẫm trên mặt đất không thể nhúc nhích, mà tất cả những chuyện này xảy ra không tới một phút …
“Lê Thiếu, nam nhân của ta thế nào?”
Dương Huyền Trân giết người tru tâm.
“Anh ấy tùy tiện động mồm động mép, ngươi liền nằm xuống vậy sao?.”
Lê Thiếu Đông sắc mặt lập tức tối sầm.
“Bùi Thiếu, ta là Lê Thiếu Đông, ta là người Lê gia đến từ Võ Minh ở Tân Thành!”
“Sư phụ ta là minh chủ Võ Minh Nam Dương!”
” Ngươi đối với ta như vậy, chắc chấn ngươi sẽ bị chơi chết!”
” Ngươi sẽ phải trả giá đắt!”
Lê Thiếu Đông cả người mềm nhũn trên mặt đất, thần sắc chật vật nặn ra vài câu.
“Ầm!”
” Cút sang một bên.”
Bùi Nguyên Minh một chân đem Lê Thiếu Đông đạp bay , mặc cho thân thể của hắn nện ở trên vách tường, phun ra máu rồi hôn mê bất tỉnh.
“Ta không quan tâm ai đang đứng sau lưng ngươi, và ta không quan tâm ngươi có năng lượng gì.”
Bùi Nguyên Minh tiến lên, vươn tay vỗ mặt Lê Âm Tư, lúc này sắc mặt tái nhợt.
“Ta cho ngươi một cơ hội, tạm ngừng kinh doanh để chấn chỉnh.”
“Lần sau để cho ta biết, nơi này của ngươi vẫn lừa đảo, đừng trách ta, triệt để phế bỏ ngươi…”
…
Bỏ qua đám Lê Âm Tư và Lê Thiếu Đông đang chật vật khổ sở.
Bùi Nguyên Minh một chân đá văng tử đệ Võ Minh tân thành cản đường, rồi cùng bảo vệ Nguyễn Khả Khả lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290194/chuong-3950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.