“Có gì phải sợ một người như vậy?”
“Và ngay cả khi ngươi sợ hắn ta, không có nghĩa là ta sợ hắn ta!”
“Ngươi quên sư phụ của ta là ai sao?”
” Ta mặc dù biết mình là đệ tử ngoại môn của lão sư, nhưng bằng một cú điện thoại, huynh đệ của ta có thể giẫm chết hắn!”
“Ta tại sao phải quỳ!”
Hắn hoàn toàn nghĩ mãi mà không ra, làm sao một người biểu ca phách lối bậc nhất tân thành, làm sao một người biểu ca không sợ một ai tại tân thành, lại sợ Bùi Nguyên Minh như vậy.
Quả thực đem hắn Lý Tiểu Bảo, mặt mũi đều mất hết!
Sau khi mắng xong Phó Văn Thiệu, Lý Tiểu Bảo còn chỉ mặt Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Họ Bùi, ta mặc dù không biết ngươi có vận khí cứt chó gì, túm được đầu biểu ca của ta.”
“Nhưng là ngươi cần phải biết, ta là Lý Tiểu Bảo, không phải hắn Phó Văn Thiệu!”
“Hắn quỳ trước người, ta không quỳ!”
” Muốn ta quỳ xuống, trừ phi ngươi biến thành mộ phần!”
“Trong từ điển của ta, không có từ nào gọi là quỳ gối!”
Nghe những gì Lý Tiểu Bảo nói, xung quanh đều có tiếng hoan hô ủng hộ ầm ỉ!
Đây mới là phong cách hàng đầu của giới trẻ.
Nhìn từ góc độ này, Phó Văn Thiệu không bá bằng Lý Tiểu Bảo.
Nghĩ không ra, Phó Văn Thiệu cũng chỉ là một con hổ giấy.
Ngu Bò!
Cái thằng ngu bò này!
Nhìn thấy giờ phút này, Lý Tiểu Bảo luồn lên nhảy xuống, Phó Văn Thiệu đều suýt muốn khóc.
Hắn không lưu tình chút nào, cho Lý Tiểu Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290168/chuong-3924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.