Chương trước
Chương sau
Căn cứ vào vài lời của đối phương, và thân phận của Lý Tiểu Bảo, có thể đây là một âm mưu chống lại Dương Huyền Trân, chỉ bất quá vừa lúc bị mình phá đám.
“Tóc dài, để ngươi bắt nữ nhân, làm sao bắt lâu như vậy?”
“Nữ nhân này tay trói gà không chặt,, ngươi đối với nàng thật lãng phí thời gian!”
“Ngươi không biết Lão Tử cắn thuốc, chờ Bá Vương ngạnh thượng cung sao?”
” Vương bát đản!”
Lý Tiểu Bảo say khướt, trực tiếp một chân đem nam tử tóc dài đạp lăn trên mặt đất.
” Hành sự bất lực, ngươi có phải muốn chết hay không!?”
“Lý Thiếu, thực xin lỗi, là lỗi của tôi, là lỗi của tôi, là sự chậm chạp của tôi, đã làm cho anh mất hứng!”
Nam tử tóc dài sợ hãi rùng mình một cái, vội vàng nói: “Nhưng là Lý Thiếu, không phải tôi muốn trì hoãn thời gian của anh.”
“Chủ yếu là những người nước ngoài này, lại dám cùng chúng tôi khiêu chiến!”
” Chẳng những muốn chúng ta lưu lại Nguyễn Khả Khả, còn muốn xuất ra mười triệu, sau đó quỳ xuống xin lỗi, phế hai tay một chân chúng tôi!”
Nghe vậy, Lý Tiểu Bảo sửng sốt.
Sau đó, hắn ta cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Bùi Nguyên Minh, sau đó cười lạnh một tiếng.
“Ồ?”
“Từ khi nào, ở Tân Thành có một người phách lối hơn như vậy, dám đạp lên đầu ta, Lý Tiểu Bảo?”
” Tiểu tử, cản người của ta, muốn tiền của ta, còn muốn phế thủ hạ của ta…”
“Ngươi muốn làm loạn ở phương nào vậy?”
“Mày nghĩ mày là ai?”
“Chỉ là đám người đến từ từ khác, đến địa bàn của Lão Tử, phách lối bá đạo, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?”
“Ngươi đã cân đo phân lượng của chính mình chưa?”
“Rác rưởi như ngươi, Lão Tử mỗi năm chà đạp chết mấy chục tên!”
” Ta sẽ nói cho ngươi biết một câu, tân thành nơi này, Lý Tiểu Bảo ta định đoạt!”
Lý Tiểu Bảo phun ra một hơi khói đặc, trong con ngươi đều là khinh thường cùng vẻ châm chọc, hắn đã xác định rõ ràng, Bùi Nguyên Minh một nhóm, chính là từ nơi khác đến, giả vờ giả vịt.
Những người đàn ông và phụ nữ trong trang phục tung cẩu xung quanh hắn ta, cũng tỏ ra coi thường và khinh miệt, chỉ là một vài người ngoài, đến Tân Thành để diễu võ giương oai? Nghĩ cái gì thế?
Chẳng lẽ không biết, Lý Thiếu là Lý gia Tam thiếu tam đại gia tộc Nam Dương sao?
Một đại nhân vật như vậy, có thể bị người ngoài như Bùi Nguyên Minh khiêu khích sao?
Vài nữ nhân xinh đẹp lại càng thêm kiêu ngạo, hất cằm lên nhìn xuống Bùi Nguyên Minh và đám người của anh.
Mấy người còn lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị quay chụp trò hề của đám người Bùi Nguyên Minh.
“Lý gia tam thiếu.”
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu.
“Vì có chút thân phận của ngươi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội.”
“Để lại Nguyễn Khả Khả và mười triệu, tất cả mọi người tự đoạn hai tay một chân, sau đó liền có thể cút đi!”
” Bằng không mà nói, các ngươi đêm nay đều phải xui xẻo.”
“Phịt…–”
Một vài nữ đồng bọn xinh đẹp không thể nhịn được nữa, họ nghiêng người ra sau che miệng với nụ cười.
Rõ ràng, tư thế không biết sợ hãi và vô tri của Bùi Nguyên Minh làm cho các nàng cảm thấy không thể tưởng tượng, quả thực thật là tức cười.
Người nước ngoài này, lấy đâu ra tự tin khiêu chiến Lý Tam Thiếu thế này?
Đây quả thực là không biết chữ chết viết thế nào!
Lý Tiểu Bảo cũng phá lên cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nghiêng đầu nói: ” Uy hiếp ta?”
” Tiểu tử, ngươi thế mà uy hiếp ta?”
” Ngươi biết ta là ai không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.