Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, nhìn những nam nữ mặc y phục tung cẩu này.
Ở nơi đất khách quê người, anh không muốn chủ động gây sự, chỉ là không nghĩ tới, luôn luôn có người không có mắt muốn đến trêu chọc anh.
“Thằng khốn, lúc ở sân bay ta không có thời gian nói chuyện với ngươi, không có nghĩa là ta bỏ qua ngươi!”
“Ngươi cho rằng ngươi ngồi khoang hạng nhất thì ngon sao, liền có thể tát ta sao?”
“Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi vận khí kém bị ta bắt gặp, ngươi liền chết chắc!”
Người phụ nữ xinh đẹp, một vẻ mặt vênh mặt hất hàm sai khiến, như thể cô ấy là lão phật gia.
Người đàn ông tóc ngắn mặt mũi tràn đầy dữ tợn cũng nheo mắt lại, lạnh lùng nói: ” Tiểu tử, chính là ngươi đắc tội nữ nhân của ta sao?”
” Ta cho ngươi biết, dấu tay trên khuôn mặt người phụ nữ của ta vẫn còn đó, ta đau lòng cực kỳ!”
“Ngươi định chịu trách nhiệm như thế nào?”
Trong khi nói chuyện, người đàn ông tóc ngắn lấy ra một điếu xì gà và châm lửa, sau đó một hơi khói đặc phun tới.
Kiêu ngạo và độc đoán!
Người đi trên đường, giờ phút này đều vô thức nhìn ra, sau đó, mọi người nhao nhao tránh lui.
Rõ ràng, nhóm nam nữ người tung cẩu trước mặt, khiến người đi đường không khỏi kiêng dè.
Bùi Nguyên Minh hờ hững quét qua đoàn người, nhẹ giọng nói: ” Thừa dịp ta tâm tình đang tốt, xéo đi.”
“Đồ khốn kiếp! dám nói ta xéo đi !?”
Người đàn ông tóc ngắn cười như không cười.
“Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290142/chuong-3898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.