Dương Ấu Huyên thân thể mềm mại kích động đến run rẩy: “Quá tốt, thật quá tốt!”
“Bùi Thiếu, tôi thật sự không biết làm sao báo đáp anh…”
Nhìn thấy Dương Ấu Huyên tựa hồ hận không thể lấy thân báo đáp, Lê Thiếu Đông đám người nhất thời đều nhíu mày.
Bùi Nguyên MInh tuy rằng vừa xuất hiện, vẻ bên ngoài rất là kỳ quái khó hiểu, nhưng cũng chỉ là kỳ quái khó hiểu mà thôi.
Với rất nhiều cuộc hội chẩn, tham khảo ý kiến của nhiều người bọn hắn, vẫn không có cách nào để xác định các triệu chứng và vấn đề của Dương Đế Minh.
Bùi Nguyên MInh tay tùy tiện cầm mạch, liền có thể xác định như thế, còn luôn miệng nói, hôm nay liền có thể cứu người.
Đùa gì thế?
Da bò này có bị thổi hơi lớn rồi không?
“Họ Bùi , đừng nói nhiều!”
“Trường hợp hôm nay ngươi không cứu tỉnh được Dương Lão, đó chính là tự đánh vào mặt mình!”
Lê Thiếu Đông bị Bùi Nguyên MInh vạch trần hắn bị hư thận trước mặt mọi người, giờ phút này trong lòng tràn đầy oán hận đối với Bùi Nguyên MInh, không khỏi nghiến răng nghiến lợi mở miệng nói.
Những cao thủ Nam Dương khác đi theo hắn ta, cũng lấy Lê Thiếu Đông làm đầu, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, mỗi một tên đều là một vẻ mặt chất vấn.
Hiển nhiên, bọn hắn đều vô cùng hy vọng, Bùi Nguyên MInh có thể cắm đầu ngã nhào một cái, dạng này mới có thể cho thấy, bọn hắn không vô năng như vậy.
“Có kim bạc nào để châm cứu không?”
Bùi Nguyên MInh không thèm nói nhảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290138/chuong-3894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.