Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên MInh, Phạm A Đại thần sắc khó coi, bổ sung một câu: “Ta hứa sẽ không bao giờ xuất hiện những chế tài tương tự trong vòng năm năm nữa.”
“Mọi sự cướp bóc, phá phách của người Đại Hạ ở nước ngoài, cũng sẽ từ giờ phút này bắt đầu triệt để lắng lại.”
Miyamoto bọn người mặc dù không cam tâm, nhưng lúc này cũng chỉ có thể gật gật đầu nói: “Đúng vậy, từ nay về sau, cùng nhau chung sống hòa bình, nước giếng không phạm nước sông.”
Triệu Bản Tuyệt nghe nói như thế, lập tức chính là một hơi muốn cắn nát hàm răng.
Hắn mặt lạnh không mở miệng nói cái gì, bởi vì thời điểm này nếu mở miệng phản đối, cùng lời nói ban đầu vì nước vì dân của hắn sẽ hại chết hắn.
Giờ phút này, trong lòng hắn đã nghĩ đến kiểu chết của Bùi Nguyên MInh không biết bao nhiêu lần.
Hắn nhất định sẽ cố hết sức để ăn sống nuốt tươi tên khốn Bùi Nguyên MInh kia, băm thây anh ta vạn đoạn!
“Rất tốt!”
Khi các nhân viên Võ Minh Đại Hạ khác nghe thấy lời này, đều cảm thấy vui mừng.
Áp lực do tứ đại Võ Minh liên thủ mang đến áp lực quá lớn.
Bây giờ áp lực đã không còn, cảm thấy hô hấp của mình đều nhẹ nhõm mấy phần.
Ngay cả Vạn Khiếu Đường cũng nở một nụ cười nhẹ, thầm gọi Bùi Nguyên MInh làm việc tốt, giải quyết thật thống khoái.
” Đa tạ chư vị khoan dung độ lượng, có thể cho Võ Minh Đại Hạ chúng ta một con đường sống.”
Bùi Nguyên MInh cười tủm tỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290115/chuong-3871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.