Chương trước
Chương sau
Vạn Khiếu Đường thần sắc lạnh lẽo.
” Triệu Bản Tuyệt nếu là thế tử Tây Bắc Triệu Môn, như vậy hắn chính là người Đại Hạ!”
” Hắn có thể bởi vì, ăn ít một bữa cơm, liền có thể làm ra chuyện bất lợi đối với Đại Hạ sao?”
“Hay là, tin đồn bên ngoài là đúng. tứ đại Võ Minh hải ngoại liên thủ, có quan hệ không thể tách rời với Triệu Bản Tuyệt Triệu Thế Tử của chúng ta?”
“Nếu là như vậy, ta nhất định sẽ điều tra kỹ càng chuyện này!”
“Còn nữa, Âu Dương Bá Đạo, ta không ngại nói cho các ngươi biết một tiếng.”
“Hoàng kim cung các ngươi, từ trước đến nay đi lại rất gần với Thiên Trúc, ngươi tuyệt đối không được để cho ta có được chứng cứ.”
” Bằng không mà nói, ta sợ các ngươi chịu không nổi!”
Dứt lời, Vạn Khiếu Đường hướng về phía Bùi Nguyên Minh làm một dấu tay xin mời, lạnh lùng nói: “Căn phòng chữ Thiên này, chúng ta phải dùng bữa!”
“Vạn minh chủ, thực xin lỗi, căn phòng chữ Thiên, đã có chủ nhân rồi!”
Đúng lúc này, một nữ tử mảnh khảnh, dung mạo xinh đẹp trong bộ đồng phục màu đen bước ra, nheo mắt chặn đường Vạn Khiếu Đường.
Vạn Khiếu Đường trầm giọng, lạnh lùng nói: “Lý Tiểu Nguyệt, ý của ngươi là gì?”
Người phụ nữ này là quản lý nhà hàng, Lý Tiểu Nguyệt.
Nghe Vạn Khiếu Đường nói vậy, Lý Tiểu Nguyệt cười nói: “Bởi vì tháng trước, liên minh của ngài không trả một phần phí, nhà hàng đã hủy bỏ đặc quyền đặt địa điểm của ngài.”
“Tóm lại, căn phòng chữ Thiên, bây giờ ai cũng có thể gọi món, ai đến trước được phục vụ trước.”
“Và hôm nay thật trùng hợp, Âu Dương phó môn chủ vừa mới đến, sớm hơn ngài một phút.”
“Như vậy, căn phòng chữ Thiên, ngài thật sự không dùng được.”
“Nhưng chúng tôi có thể chọn một bàn cho ngài ở đại sảnh để dùng bữa.”
“Tất nhiên, để bày tỏ lời xin lỗi của tôi, chiếc bàn này miễn phí.”
Lý Tiểu Nguyệt cười nói tự nhiên, mặc dù nhìn có vẻ trung lập, nhưng là mỗi người, đều có thể cảm giác được, nàng đã sớm lựa chọn đứng bên nào.
Âu Dương Bá Đạo cười to, tiến lên ôm lấy eo thon của Lý Tiểu Nguyệt, híp mắt nói: “Lý quản lý nói đùa, hôm nay thế nào có thể để ngươi mời khách đâu?”
“Để ta nói, bữa cơm này sẽ phải tính vào tài khoản của ta Âu Dương Bá Đạo!”
“Lý Tiểu Nguyệt, đây là cách nhà hàng của ngươi đối xử với khách sao?”
Trong mắt Vạn Khiếu Đường hiện lên một tia tức giận.
” Uổng phí ta những ngày này, đối các ngươi nơi này nhìn với con mắt khác.”
” Đa tạ Vạn minh chủ đã nhìn với con mắt khác.”
Lý Tiểu Nguyệt khẽ cười, nụ cười vô cùng ngọt ngào.
“Nhưng mà, nhà hàng của chúng tôi, có nội quy của nhà hàng. Ở đây, không thể tuân theo tâm ý Vạn minh chủ ngài trong mọi chuyện…”
“Vạn minh chủ nếu cảm thấy không vui, có thể xoay người rời đi!”
“Nếu ngài nghĩ rằng chúng tôi đã thực hiện nó một cách không hợp lý, ngài cũng có thể gọi cho Bộ Thương mại và Công nghiệp để khiếu nại về chúng tôi.”
“Nhưng dù thế nào đi nữa, ngài cũng không được vào căn phòng chữ Thiên này.”
Trong lúc nói chuyện, Lý Tiểu Nguyệt làm một cái dấu tay xin mời, nụ cười vô cùng ngọt ngào: “Âu Dương phó minh chủ, Triệu Thế Tử, bên này xin mời…”
Trong khi nói chuyện, cô dẫn cả nhóm vào căn phòng chữ Thiên.
Triệu Bản Tuyệt nhìn Bùi Nguyên Minh thần sắc trêu tức, sau đó xoay người rời đi.
Rõ ràng theo ý kiến của hắn, Bùi Nguyên Minh tối đa cũng là cơ bắp nhiều một chút, có thể chém chém giết giết.
Xét về thực lực, mười Bùi Nguyên Minh cũng không sánh bằng một Triệu Bản Tuyệt hắn.
Tuy rằng bị Bùi Nguyên Minh tát hai cái, nhưng Triệu Bản Tuyệt vẫn cảm thấy mình rất bá đạo.
Vạn Khiếu Đường sắc mặt khẽ đổi muốn phát điên, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh ngăn lại.
“Vạn minh chủ, không cần tức giận, ở đâu ăn cũng đều là ăn.”
“Và ông không thấy, bọn hắn là cố ý muốn làm chúng ta buồn nôn hay sao?”
Vạn Khiếu Đường lạnh lùng nói: “Chuyện này không thể quên.”
“Tất nhiên là ông không thể quên được rồi.”
Bùi Nguyên Minh khẽ cười nhìn quầy lễ tân đón khách: “Cô vừa nghe quản lý Lý Tiểu Nguyệt nói, bữa cơm này, bọn họ mời!”
Ánh mắt tiếp tân tiếp khách ở quầy lễ tân tràn đầy châm chọc, nàng thế nào đều không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh một đám người này, mặt mày sắp bị đánh sưng lên rồi, thế mà còn có mặt mũi ăn cữa cơm người ta bố thí.
Chỉ là một ánh mắt châm chọc, nhưng lúc này cô lễ tân vẫn cười và nói: ” Nếu như mấy vị muốn ăn, liền đi theo ta …”
“không cần!”
Bùi Nguyên Minh khẽ cười, sau đó gọi một tiếng.
“Mang cho tôi mười chiếc xe bán tải nhỏ. Tôi muốn đóng gói chúng.”
Một giờ sau, Lý Tiểu Nguyệt bồi tiếp cơm nước no nê, bước ra khỏi căn phòng chữ Thiên cùng Âu Dương Bá Đạo và Triệu Bản Tuyệt.
Nhìn trên khuôn mặt, đã thấy họ vừa uống rất nhiều rượu.
Nhìn thấy nhóm người này bước ra, tiếp tân tiếp khách liền sắc mặt biến đen chạy tới, trực tiếp đưa ra một danh sách.
“Âu Dương phó minh chủ, đây là Vạn minh chủ bọn họ ăn uống, bọn họ nói, rất cảm tạ ngài khoản đãi.”
Đang khi nói chuyện, trên trán của cô lễ tân này lấm tấm mồ hôi.
“Hắn ăn thật rồi sao?”
Âu Dương Bá Đạo khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt: “Vạn Khiếu Đường thật sự là lão rồi, không có thành tựu chút nào.
“Cho dù là ta bố thích cho hắn ăn cơm, hắn cũng thực xấu hổ mà ăn…”
“Chờ cho đến khi chúng ta trở lại…”
Nói chuyện được nửa đường, Âu Dương Bá Đạo đang cầm lấy tờ giấy, toàn thân đột nhiên cứng đờ, nhìn xem tờ giấy nửa ngày nói không ra lời.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.