Chương trước
Chương sau
” Tình thế cực kỳ nghiêm trọng đang ở trước mặt, còn muốn tranh quyền đoạt lợi, thực tế là không xứng làm người!”
“Vấn đề là, tại sao ngay cả Thiết Thiên Quân trưởng lão, cũng đồng ý…”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Ở trong mắt của Thiết trưởng lão, bất quá, ba người Lạc tiên có phải do tôi hạ độc hay không, thì ba người này đều xảy ra chuyện tại chỗ của tôi.”
“Ông ta lúc này trong lòng đang nín thở, làm sao có thể nói thay tôi vào lúc này.”
” Bất quá ông ấy lúc này, xét về tình tôi có thể hiểu, tôi cũng sẽ không trách cứ ông ấy.”
“Về phần những người khác…”
Nói xong, Bùi Nguyên Minh cười tủm tỉm.
” Giang Hồ cũng tốt, võ lâm cũng được, cho tới bây giờ đều không phải chém chém giết giết đơn giản như vậy.”
“Lần này nhìn có vẻ là quốc chiến, nhưng điều thực sự quan trọng, không phải là trận chiến đơn giản trên bàn giao đấu này, mà là minh tranh ám đấu phía sau!”
“Tất cả mọi người liên quan đến vấn đề này, đều có mục đích riêng của mình!”
“Người Thiên Trúc muốn rửa sạch nhục nhã, muốn để tôi thân bại danh liệt, đồng thời cũng muốn một lần nữa, bố trí lại tại Đại Hạ …”
“Người của Long môn, ba vị đại thiếu Long gia thì hai người đã thất thủ, và bọn họ muốn dùng cơ hội này để Long môn hoàn toàn ly khai ảnh hưởng của Long gia, chiếm thế thượng phong.”
“Người của Tây Bắc Triệu Môn và người của Hoàng Kim Cung, cũng có chủ kiến và mục tiêu của riêng mình. Tôi chỉ có thể nói, cảnh hôm nay là một màn kịch tuyệt vời!”
” Trên đài dưới đài, cũng là trên sân khấu và ngoài sân khấu, đều biểu diễn trên cùng một sân khấu, tinh diệu tuyệt luân…”
” Cho nên, tôi sẽ không đem chuyện ngày hôm nay để ở trong lòng.”
“Ta ngược lại còn muốn cho bọn hắn biết, cái gì gọi là chịu không nổi!”
 
Nói xong những lời này, Bùi Nguyên Minh liền lạnh nhạt rời khỏi đỉnh Vũ Thành.
Đối với anh mà nói, việc Triệu Giai Tử cùng những người khác ngáng chân giữa, chừng không hẳn là chuyện xấu.
Ít nhất, trước đây anh không có thời gian giải cứu ba người Lạc tiên, lần này anh đã có được cơ hội.
Biến như nước là một loại thuốc kỳ lạ, thậm chí không thể xem như độc dược.
Cách tốt nhất để giải quyết, là cứ để cả ba người ngủ say, rồi tự mình thức dậy.
Rốt cuộc, theo suy luận của Bùi Nguyên Minh, cho dù ngón tay của người phụ nữ đê tiện này, có ngâm trong biến như nước một ngày một đêm, độc dược mà cô ta có thể nhiễm vào cũng rất hạn chế.
Nhưng hiện tại có thời gian, Bùi Nguyên Minh đương nhiên muốn ra tay thử xem, có thể giải cứu ba người Lạc tiên hay không.
Một mặt, anh yêu cầu đội Lỗ Đạo Thiên rửa ruột cho ba người, rồi châm nước.
Mặt khác, trong căn phòng, anh tự mình ra tay, điểm vào những huyệt đạo đặc biệt trên người ba người, để kích thích sinh cơ mãnh liệt của họ.
Chẳng mấy chốc, cả ngày trôi qua.
Khi Bùi Nguyên Minh bước ra khỏi phòng ba người Lạc Tiên, đang có chút mệt mỏi thì nhận được điện thoại của Tần Ý Hàm đang ở trên đỉnh Vũ Thành.
Thật ra, cuộc gọi này có gọi hay không cũng không quan trọng, bởi vì Bùi Nguyên Minh đã đoán được kết quả rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.