Rốt cuộc, cái giá mà Bùi Nguyên Minh đưa ra, ngay cả Phạm Phá Giới hắn cũng khá cao hứng, huống chi Phạm Lỵ Toa chưa từng trải qua việc đời .
“Phạm Phá Giới, ngươi không thể làm như vậy!”
” Mặc dù mọi người đều vì mình chủ, nhưng võ đạo là không biên giới!”
“Ta ngưỡng mộ Phạm Thánh nữ, thì có làm sao? Có liên quan đến ngươi sao?”
“Ta không hứng thú nàng tương lai trở thành võ lâm chí tôn Thiên Trúc quốc. Chẳng lẽ hâm mộ ngươi một yêu tăng sao?”
Bùi Nguyên Minh ngồi trở về khu phía đông, vẻ mặt vui đùa.
“Chẳng lẽ ngươi sợ, khi thế hệ trẻ trưởng thành, tam đại yêu tăng Thiên Trúc ngươi, sẽ mất đi địa vị trong giang hồ võ lâm sao?”
“Ồ, thực xin lỗi, bây giờ chỉ còn lại có hai trong số tam đại yêu tăng, địa vị đã tràn ngập nguy hiểm rồi.”
Bùi Nguyên Minh không ngại nhân tiện giết người tru tâm.
Chỉ câu nói này, đã trực tiếp làm cho những Thiên Kiêu kia, lộ ra thần sắc dị dạng.
“Bùi Nguyên Minh, miệng lưỡi bén nhọn là vô dụng!”
Phạm Phá Giới biết Bùi Nguyên Minh nói như thế là không có ý tốt.
“Hôm nay là đấu trường, là nơi so sánh sức mạnh!”
” Đợi đến khi người Đại Hạ các ngươi thua trận đấu này, ta muốn xem Bùi gia bọn ngươi còn huyên náo như thế nào!”
Nói xong, hắn ta quay trở lại khu vực nghỉ ngơi ở phía tây và ngồi xuống thở hồng hộc.
Chỉ bất quá bị Bùi Nguyên Minh quấy nhiễu, những người Thiên Trúc này, ban đầu còn khí thế mạnh mẽ, giờ còn đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/289985/chuong-3741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.