Chương trước
Chương sau
Thiết Tâm Nam và La Mặc Phong hai người cũng giống vậy, mặc dù bọn họ thực lực cũng không tệ, đều là Thiên Kiêu Võ Học.
Nhưng cả kinh nghiệm sống lẫn kinh nghiệm giang hồ đều quá non nớt.
Nhìn thấy Lạc tiên bị đánh, hai người đều là tuổi còn trẻ, muốn xông lên giảng đạo lý.
” Vị thúc thúc này, cô cô này nôn ra máu không liên quan gì tới Lạc tiên, các ngươi không thể oan uổng người tốt…”
“Bốp bốp–”
Quản gia không quan tâm, bất chấp tất cả, hai cái tát thuận tay và trái tay rơi xuống mặt hai tên Thiên Kiêu trẻ tuổi này.
” Tiểu vương bát đản!”
” Các ngươi hại chết phu nhân, thế mà còn dám mạnh miệng!?”
“Các ngươi là tìm cái chết!”
Các môn sinh có mặt và những người kéo đến, sau khi nghe chuyện đều tỏ ra vô cùng phẫn nộ và muốn lên án nhóm người này.
Nhưng nhìn thấy bộ dạng bất cần đời không thèm nói đạo lý của họ, cả đám đều câm như hến.
Bởi vì ở Vũ Thành, một mẫu ba phần đất này, một người có thể cao ngạo như vậy đếm được đầu ngón tay.
Một khi trêu chọc loại người này, nửa đời sau chỉ sợ khổ sở không thôi.
Cả Thiết Tâm Nam và La Mặc Phong, lúc này đều đang bụm mặt kinh ngạc, sững sờ, căn bản không có cách nào tiếp nhận.
Rốt cuộc, tất cả họ đều được nuông chiều và bảo vệ bởi vô số người trong môi trường của họ.
Họ đã bị đối xử theo cách này bao giờ đâu?
Ngay cả khi ai đó muốn cùng bọn hắn nhận chiêu, giao thủ, cũng phải trước tất cung tất kính xin chỉ thị.
Trước khi rời khỏi tông môn, hai người vốn sạch sẽ như tờ giấy trắng, lúc này mới sững sờ.
Bọn họ hoàn toàn quên đi, làm chuyện này như thế nào.
“Ba tên khốn kiếp các ngươi đang nhìn gì vậy?”
Quản gia lại tát một cái, trực tiếp đánh cho Lạc Tiên đầu não choáng váng.
” Phu nhân nhà ta, đây là khí huyết công tâm, tẩu hỏa nhập ma!”
“Các ngươi không phải là cao thủ võ đạo sao?”
“Mau cứu người!”
“Bằng không, phu nhân có chuyện! các ngươi cũng có chuyện!”
Khuôn mặt thanh tú của Lạc Tiên tràn đầy tức giận, hai lông mày nhíu chặt vào nhau, suýt chút nữa đã cắn nát hai hàm răng.
Nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ xấu tính, lúc này vẫn đang nôn ra máu, cô khẽ nghiến răng, vẫn chuẩn bị cứu người.
” Dừng tay.”
Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh xuất hiện trước đám đông đang vây quanh, cùng Nạp Lan Yên Nhiên và mười người huấn luyện viên khác.
Anh cũng vẫy tay, ra hiệu cho Tần Ý Hàm đem đôi bên ngăn cách ra, và tránh cho ba tân binh này bị bắt nạt lần nữa.
“Quốc Thuật Đường là nơi quy củ, ở đây không phải các ngươi muốn làm gì thì gì.”
“Ba người Lạc tiên này là khách quý của Quốc Thuật Đường chúng ta. vừa rồi chẳng qua là tâm huyết dâng trào, chỉ điểm mọi người tập võ một chút mà thôi.”
“Đây là lòng tốt của họ, không phải nghĩa vụ!”
” Vì phu nhân nhà ngươi tẩu hỏa nhập ma, ta không quan tâm so đo với các ngươi.”




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.