Tần Ý Hàm lúc này, đang duy trì trật tự cũng giao hiện trường cho người khác, sau đó đi vào, lễ phép đưa cho Bùi Nguyên Minh một chai nước khoáng.
” Như thế nào rồi? Long Thương Húc sẽ bán những tài sản đó sao?”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Đương nhiên là từ chối. Hắn không cho người loạn súng bắn chết ta, như vậy đủ cho thấy, hắn vẫn là có mấy phần định lực.”
Tần Ý Hàm cười nhẹ: “Cho dù là quận mới Vũ Thành, trung tâm mua sắm hay cao ốc văn phòng hay chuỗi võ quán, những thứ này Long Thập Tam đã từng giờ từng phút một luyện ra trong sáu năm qua.”
“Đây cũng là nền tảng cho việc sau này, hắn có thể thượng vị ở Long gia hay không.”
“Không có những thứ này, hắn sẽ một lần nữa trở thành thiếu gia bị bỏ rơi.”
“Như vậy, hắn làm sao có thể bán cho anh những thứ đó?”
Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Đương nhiên ta biết, hắn sẽ không bán cho ta những thứ này.”
“Chỉ là hôm nay ta đi con đường này. Cho dù hắn cực kỳ thông minh, Long Thương Húc cũng sẽ cho rằng ta đến vì tài sản của hắn!”
” Cho nên, cho dù là sơn cùng thủy tận, hắn cũng sẽ không đem những thứ này bán đi.”
“Không bán những thứ này, hắn ta sẽ không có đủ vốn để lên sàn chứng khoán giải cứu thị trường.”
“Tóm lại, giá cổ phiếu của Vũ Thành Thương Minh, đứt.”
Bùi Nguyên Minh một câu định càn khôn, sau đó lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.
“Bùi Thiếu, lệnh của anh đã chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/289902/chuong-3658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.