Chương trước
Chương sau
“Nếu hắn ta có thể biết vợ mình đã đi đâu, mà hắn ta cứu người trở lại!”
“Vậy ta sẽ thừa nhận thực lực của hắn!”
“Nếu hắn không thể cứu vợ mình vào thời điểm này vào ngày mai.”
“Vậy thì ta sẽ bán vợ của hắn cho Hắc Châu!”
“Những tên Tù Trưởng da ngăm đen kia, bọn hắn yêu thích nhất, chính là loại người phụ nữ thanh tú này!”
Long Thiên Chiến lộ ra vẻ kiêu ngạo và độc đoán của chính mình: “Ta muốn xem họ Bùi chuẩn bị phản ứng như thế nào!”
Ti Thanh mí mắt cũng giật giật, vô thức nói: ” Đại thiếu, anh làm như vậy sẽ chọc giận Bùi Nguyên Minh!”
“Và nếu một chuyện không ổn, sự việc sẽ không có cách nào kết thúc!”
“Không phải em nói hắn rất bá đạo sao?”
Long Thiên Chiến cười lạnh một tiếng.
“Không phải em nói rằng, hắn đủ tư cách để ngồi ngang hàng với ta và làm đồng minh của ta sao?”
“Ta sẽ cho hắn một cơ hội để thể hiện bản thân ngay bây giờ!”
“Ta muốn xem xem, hắn sẽ tấn công ta như thế nào!”
“Nếu hắn không thể làm ta sợ hãi, tại sao phải đánh Long Thương Húc đến cùng?”
” Lại có tư cách gì trở thành súng của ta !?”
“Hắn xứng sao?”
” Đại thiếu, cho dù chúng ta muốn thử dò xét hắn, cũng không cần dùng loại thủ đoạn quá khích này, em sợ anh đến lúc đó…”
Ti Thanh còn muốn khuyên thêm một câu.
“Bốp -”
Long Thiên Chiến bất ngờ dùng tay tát ngược vào mặt Ti Thanh một cái, khiến cô co quắp ngồi trên mặt đất.
” Thế nào? Còn muốn nói ta, đến lúc đó sẽ chịu không nổi sao?”
“Được rồi, chúng ta cùng xem đi, nhìn xem đến lúc đó, đến cùng ai chịu không nổi!”
Tiếng nói vừa rơi, Long Thiên Chiến chắp hai tay sau lưng rời đi, thần sắc lạnh lẽo đến cực hạn.

Đường Quốc Thuật.
Sau khi trải qua sóng gió ngày trước, Quốc Thuật Đường lại một lần nữa bước vào trạng thái giăng lưới bắt chim.
Tuy rằng Lý Phi Quang đi tìm một ít sư huynh đệ đồng môn hỗ trợ nơi này, nhưng sau khi những người này tới, cũng không mang lại hiệu quả gì rõ rệt, nhiều nhất trở thành tạp công mà thôi.
Nhưng Bùi Nguyên Minh không thành vấn đề, anh cũng đặt mua một ít đồ đạc trên mạng, chuẩn bị đem hậu viện, sửa sang thật tốt một chút.
Hai ngày nữa, chờ Trịnh Khánh Vân xuất viện, đưa Trịnh Tuyết Duơng về ở cùng nhau.
Còn như Thanh Linh…
Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh vốn đang sắp đau đầu, chợt thấy Quốc Thuật Đường bị mở ra một tiếng “rầm”.
Vốn tưởng là có người chuẩn bị đến đập phá, liền nhìn thấy Tần Ý Hàm bước vào với vẻ mặt lo lắng.
“Bùi Thiếu, đã xảy ra chuyện lớn!”
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, trong tiềm thức nói: “Xảy ra chuyện gì?”
Vẻ mặt của Tần Ý Hàm thay đổi mấy lần, một lúc sau mới nghiến răng nói: “Tôi vừa nhận được tin báo, mười mấy tử đệ của Chấp Pháp đường làm nhiệm vụ bảo vệ phu nhân, toàn bộ đều bị người phát hiện, đánh ngất xỉu vứt ra bên ngoài.! ”
Bùi Nguyên Minh nghe vậy, sắc mặt nhất thời thay đổi, một lúc sau mới nhẹ giọng hỏi: “Tuyết Dương đâu?”
“Tôi không tìm thấy …” Tần Ý Hàm nhẹ giọng nói.
Nghe được những lời này, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, chỉ cần không phát hiện nàng, vậy nhất định liền còn có cơ hội.
“Các vệ sĩ đều đã bị phế, hiện tại chỉ còn lại chiếc Maybach, mà tẩu phu nhân không biết kết cuộc ra sao…”
“Từ dấu vết của hiện trường, tẩu phu nhân hẳn là bị thế lực rất cường đại bắt cóc!”
“Còn nữa, rất có thể… Khả năng…”
Nói đến đây, Tần Ý Hàm giọng điệu khó hiểu.
“Cái gì có thể?”
Bùi Nguyên Minh cau mày nói.
“Người xuất thủ, có khả năng có địa vị rất cao trong Long Môn.”
“Bởi vì từ dấu vết của hiện trường, những đệ tử Chấp Pháp đường đó, kiếm thậm chí còn không lấy ra khỏi vỏ.”
” Nếu như không phải thân phận của người đến quá cao, đã tuyệt đối áp chế bọn họ, sẽ không thể xuất hiện cảnh tượng như vậy.”




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.