Chương 3317
Huỳnh Tam Quang cười khẩy, giang hai tay nói: “Cậu em, ta không muốn khích cậu đâu. Nhưng mà có một số người, có thể không đụng thì vẫn không nên đụng thì tốt hơn đấy”
Huỳnh Tam Quang cảm thấy rằng mình có đủ kiên nhẫn.
Nếu không phải hắn đã rửa tay gác kiếm, chuẩn bị cải tà quy chính, không thích dùng bạo lực thì lúc này ông ta đã tát Bùi Nguyễn Minh ngã xuống đất rồi.
“Hai câu thôi nha!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng.
“Thứ nhất, Huỳnh Mã Khắc tôi phế hắn là cái chắc rồi, không ai bảo vệ nổi hẳn đầu, tôi nói rồi đấy!”.
“Thứ hai, làm cha chỉ nuôi mà không dạy, ông đã đến đây rồithì quỳ xuống xin lỗi
thay con trai đi”
“Nếu không, tôi không ngại hạ bệ dẫm đạp toàn bộ cái nhà họ Huỳnh các người đầu”
“Nhổ gốc rễ các người ra hết khỏi Vũ Thành luôn đấy”
Cơ trên mặt Huỳnh Tam Quang khẽ run lên, ngay sau đó liền cười giễu cợt: “Dãm đạp nhà họ Huỳnh, nhổ hết gốc rễ sao?”
“Cậu đã mạnh miệng như thế thì để tôi xem cậu to gan thế nào?”
Mấy người phụ nữ đi theo đều thở dài ngao ngán, vẻ mặt khinh thường.
Lại dám nói dẫm đạp nhà họ Huỳnh ư?
Đúng là con người ấu trí, vô tri và ngạo mạn như thế mới có thể nói ra được câu đó!
Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà rồi lạnh lùng nói: “Cậu chắc chắn sẽ phải hối hận cả đời vì câu nói đó”
“Tổng giám đốc Huỳnh, tên tiểu tử này láo quá, tôi không chịu nổi nữa, tôi muốn giết chết hắn
A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/289560/chuong-3316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.