Chương trước
Chương sau
Chương 1975:
Cuối cùng Jiro Nakano không tính là quá ngốc, anh ta nhìn ra được anh trai mình thật sự sợ hãi.
Anh ta lập tức che mặt chạy tới trước mặt đám người Triệu Thanh Hạm, râm một tiếng quỳ xuống.
“Cô Triệu, anh Biên, rất xin lỗi, hôm nay là tôi mạo phạm rồi!”
“Là tôi có mắt không tròng!”
“Là tôi có lỗi với các người!”
“Mong mọi người đại nhân đại lượng, cho tôi một cơ hội!”
Sau khi nói xong, .Jiro Nakano trở tay tự tát vào mặt mình một cái.
Mấy người hầu vốn đi theo bên cạnh anh ta, lúc này cũng học theo quỳ xuống, bắt đầu không ngừng xin tha thứ.
Mí mắt Taro Nakano giật giật, lúc này tiến lên cúi đầu xin lỗi: “Cô Triệu, rất xin lỗi, vừa rồi là tôi mạo phạm các cô, mong cô bao dung!”
Khi nói chuyện, anh ta có chút thấp thỏm lo âu liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn xem Bùi Nguyên Minh có hài lòng hay không.
“Taro Nakano đúng không? Khách sáo rồi!”
Nhìn thấy Taro Nakano đột nhiên sợ hãi, Triệu Thanh Hạm cảm thấy sống lưng mình lập tức thẳng tắp.
Cô ta vươn tay võ mặt Taro Nakano, thản nhiên nói: “Tất cả mọi người đều lăn lộn trong vùng đất thủ đô này, em trai anh đắc tội người nào tôi mặc kệ, nhưng đắc tội đến trên đầu chúng tôi, chỉ cân đủ thành ý, chúng tôi sẽ không quậy lớn chuyện này lên.”
“Chẳng qua hôm nay tôi muốn dạy cho anh một tiết, đó chính là sau này làm việc ở Đại Hạ chúng tôi, đừng nên hung hãn như vậy thì hơn, nhỡ đâu không cẩn thận đá trúng tấm sắt, thì không có ai bảo vệ được mạng anh đâu!”
“Dù sao, không phải người nào cũng khoan hồng độ lượng giống như tôi!”
Lúc này Triệu Thanh Hạm bắt đầu giáo huấn Taro Nakano, nhưng cô ta biết rất rõ, loại người như Taro Nakano không thể đắc tội được.
Tuy hiện giờ đối phương kiêng kị Biên Bất Phụ, nhưng Biên Bất Phụ không có khả năng vĩnh viễn ở bên cạnh cô ta, cho nên vẫn nên chừa chút đường sống thì hơn.
“Cô Triệu, tôi hiểu rõ rồi” Taro Nakano lau mồ hôi lạnh trên trán nói: “Cô cứ việc yên tâm đi, tôi đảm bảo sau này tuyệt đối không có chuyện như Vậy xảy ra!”
“Tôi nhất định sẽ quản thật tốt em trai vô dụng của mình, khiến cậu ấy khiêm tốn, ứng xử thật tốt ở Đại Hạ!”
“Đồng thời để bày tỏ áy náy, tất cả chỉ tiêu của các vị trong tối nay, sẽ do tôi thanh toán!”
“Còn nữa, đây là thẻ vàng của đạo quán Kashima Shinto Ryu chúng tôi, sau này cô sẽ là khách quý của đạo quán Kashima Shinto Ryu chúng tôi, cô có thể tới chỗ chúng tôi tu thân dưỡng tính bất cứ lúc nào!”
“Không biết, chuyện này kết thúc được chưa ạ?”
Taro Nakano cúi đầu khom lưng, bộ dạng chỉ cần Triệu Thanh Hạm gật đầu, bọn họ sẽ cút ngay.
Lúc này Triệu Thanh Hạm cảm thấy vô cùng sảng khoái, cô ta lớn như vậy, đây là lần đầu tiên có khí phách như thế.
Mà đám phụ nữ nổi trên mạng ở sau lưng cô †a đều ưỡn ngực ngẩng đầu, bộ dạng vô cùng kiêu ngạo.
Bọn họ vốn cảm thấy mình sắp phải bỏ tiền bồi thường, thậm chí còn ấm ức mình đi hầu hạ đám người Đảo Quốc này.
Nhưng không thể ngờ tới chuyện này lập tức xoay ngược lại, biến thành các anh em của Taro Nakano quỳ xuống nhận lỗi.
Rất có mặt mũi!
Lúc này thấy mọi chuyện đến thời gian rồi, Biên Bất Phụ vần luôn không mở miệng đột nhiên lạnh lùng nói: “Taro Nakano, anh cho rằng mọi chuyện kết thúc như vậy sao?”
“Người Đảo Quốc các anh làm việc như vậy à”
“Chỉ tát mấy cái, quỳ xuống dập đầu, một chút ơn huệ nhỏ, thì hoàn toàn xóa bỏ những chuyện các người phạm phải sao?”
“Là do các người không rõ phân lượng của vua tán thủ tôi, hay là trong lòng Taro Nakano anh rất khó chịu?”
“Có tin tôi tát một cái có thể tát bay anh hay không? Khiến cho anh biết rõ vì sao hoa hồng lại đỏ như vậy?”
Biên Bất Phụ đứng dậy, vẻ mặt lạnh lẽo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.