Chương trước
Chương sau
Chương 1965:
Tiến vào đại sảnh, Bùi Nguyên Minh nhìn một vòng xung quanh, thì phát hiện hôm nay nơi này đã được bao hết, xem ra cái gọi là mở tiệc chiêu đãi của Triệu Thanh Hạm, cùng lắm là tìm một cái ghế dài.
Nhưng kinh doanh ở nơi này vô cùng tốt, xung quanh đều là âm nhạc kích thích, tuy hiện giờ còn chưa tới đêm khuya, nhưng đám khách nhân đều ở đây chè chén say sưa.
Trong không khí là mùi thuốc lá rượu chè xen lẫn với hương vị son phấn, khiến người ta muốn ói. Nhưng ngửi lâu xong, lại cảm thấy đây là mùi hương mình thích nhất, hàng đêm say mê ở bên trong.
Đám người Triệu Thanh Hạm đi tới trước một cái ghế dài, ghế dài này đã sớm có mấy nam nữ xinh đẹp đang ngồi.
Đám người Bùi Nguyên Minh đi vào, đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông Đảo Quốc mặc áo tắm lúc này đang quay cuồng, chật vật không chịu nổi ngã xuống trước mặt đám người Bùi Nguyên Minh.
Không đợi Bùi Nguyên Minh kịp phản ứng, mấy chàng trai trẻ tuổi trong ghế dài đi ra, không ngừng quyền đấm cước đá đối với người đàn ông Đảo Quốc này.
Rõ ràng người dẫn đầu là Uông Khải Trạch người quen cũ, lúc này anh ta cầm theo một chai rượu, đập mạnh về phía đầu người thanh niên Đảo Quốc.
“Choang” một tiếng, đầu đối phương nở hoa, máu tươi chảy ròng ròng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Uông Khải Trạch mới vỗ tay, lạnh lùng nói: “Người Đảo Quốc, vậy mà ngay cả người phụ nữ của Uông Khải Trạch tôi cũng dám đùa giỡn, có tin tôi giết chết anh hay không?”
Sau khi nói xong, anh ta rót toàn bộ bia lên người người đàn ông Đảo Quốc, vẻ mặt diễu võ dương oai.
Người đàn ông Đảo Quốc vùng vẫy đứng dậy, ôm gương mặt đầy máu loãng, nhỏ giọng nói: “Ngu ngốc!”
“Dám động đến Kubomura tôi, các người đợi đấy cho tôi!”
Uông Khải Trạch nghe thấy thế lại đạp Kubomura một cái, sau đó anh ta mới thấy đám người Triệu Thanh Hạm, đôi mắt lập tức sáng lên: “Thanh Hạm, em đến rồi à?”
“Hôm nay anh đặc biệt đặt ghế dài để vương giúp em, đủ cấp bậc đúng không?”
Khi nói chuyện, anh ta lại nhiệt tình chạy tới bắt tay với Biên Bất Phụ thờ ơ lạnh nhạt.
Còn Bùi Nguyên Minh, tuy Uông Khải Trạch nhìn thấy nhưng coi như không tồn tại, mà cố gảng bỏ qua.
Cảnh tượng này khiến Biên Bất Phụ lộ ra chút cười mỉa, có cảm giác như tìm được đồng minh.
Ở đây có rất nhiều người là quản lý cấp cao trong tập đoàn Khai Sơn, có quan hệ không tệ với Triệu Thanh Hạm.
Rất rõ ràng, sau khi Triệu Thanh Hạm nổi tiếng, địa vị ở công ty cũng bay nhanh lên, nếu không ngày thường không có mấy người sẽ cổ động như vậy.
Nghe nói Biên Bất Phụ là vua tán thủ của Đại Hạ, Hạ Vân là người nhà họ Trầm, những người này lập tức vô cùng nhiệt tình.
“Ồ, hóa ra là cô Hạ Vân trong truyền thuyết!”
“Nghe nói buổi tiệc tối này chính là đặc biệt chuẩn bị cho cô và anh Biên, nếu đến đây, mọi người đi trước đi!”
Một đám người nhiệt tình đi tới, mấy quản lý cấp cao nam đều lộ ra đôi mắt nóng bỏng nhìn mấy phụ nữ nổi trên mạng.
Bọn họ biết rất rõ, mấy phụ nữ nổi trên mạng này là bữa tiệc lớn chuẩn bị cho bọn họ.
Đám người rối loạn, nhưng tất cả đều cố gắng bỏ qua Bùi Nguyên Minh.
Đám quản lý cấp cao ở tập đoàn Khai Sơn, tuy cơ bản đều biết Bùi Nguyên Minh, nhưng ngày thường bọn họ đều không thèm liếc mắt nhìn nhân viên nhỏ một cái.
Hôm nay Triệu Thanh Hạm còn đặc biệt dặn dò, sao có thể nể mặt anh được?
Bùi Nguyên Minh chỉ cười, hiểu rõ đây là chút tâm tư của Triệu Thanh Hạm.
Rõ ràng là muốn mượn mọi người đè ép mình, sau đó khiến Biên Bất Phụ biểu hiện thật tốt ở trước mặt Hạ Vân.
Thủ đoạn như vậy hơi ngây thơ một chút, nhưng khiến Bùi Nguyên Minh thở dài.
Từng là thiếu nữ ngây thơ, sau khi nổi tiếng cũng bị xã hội nhuộm ô nhiễm.
Lúc này Bùi Nguyên Minh đã bắt đầu suy nghĩ, có nên rút khen thưởng lúc trước về hay không.
Bởi vì giống như chuyện này đang hại Triệu Thanh Hạm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.