Chương 1917:
“Thế tử Chân, không thể không thừa nhận vận may của anh không tệ.”
Bùi Nguyên Minh nhận lấy khẩu súng lục, mỉm cười, sau đó anh lại bản một phát về phía huyệt thái dương của mình.
Súng rỗng.
Nhưng vẻ mặt Chân Vũ Long lập tức thay đổi.
Bùi Nguyên Minh thổi một hơi lên nòng súng, mỉm cười nói: “Xem ra vận may của tôi cũng rất không tệ”
Lúc Bùi Nguyên Minh đưa khẩu súng lục cho Chân Vũ Long, chỉ trong nháy mắt đồng tử của Chân Vũ Long không nhịn được co rút nhanh.
Anh ta cầm lấy khẩu súng lục một lần nữa, nhưng tay run lẩy bẩy.
Người phát minh ra khẩu súng lục này năm đó, chỉ sợ cũng không thể ngờ tới sẽ có người dùng khẩu súng này chơi trò chơi đáng sợ như thế.
Trò chơi như vậy đối với một người tự tin, một người khí phách, một người có cá tính đều là khảo nghiệm rất lớn.
Chỉ có người không biết sợ, mới dám lộ ra vẻ mặt tùy ý bóp cò.
Ít nhất ở trong cái nhìn của Chân Vũ Long, điểm này anh ta kém Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh có thể tùy ý bóp cò, còn là hai lần, nhưng Chân Vũ Long thì không thể làm được.
Phân quyết đoán này, anh ta kém xa không bằng, có khả năng đây chính là chênh lệch lớn nhất giữa anh ta và Bùi Nguyên Minh.
Chân Vũ Long tự nhận là hung hãn không sợ chết, tự nhận là thờ ơ bình thản, nhưng lúc đến trước Quỷ Môn Quan, toàn bộ đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Chân Vũ Long nảm lấy khẩu súng lục, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/288161/chuong-1917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.