Chương trước
Chương sau
Chương 1673:
Triệu Thanh Hạm nhìn mẹ mình té xỉu thì vẻ mặt đờ đẫn, một lát sau cô ta kịp phản ứng.
“Không phải tên Bùi Nguyên Minh kia ở rể nhà nữ tổng giám đốc gì đó sao? Chắc chắn anh ta cầm đồ của nhà vợ cũ tới tặng quà chúng ta!”
“Cho nên mấy thứ này đều là thật!”
Vừa nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm cũng hôn mê bất tỉnh.
Cả nhà họ Triệu loạn lên.
Cùng lúc đó, Bùi Nguyên Minh đã gọi xe tới nhà họ Lâm.
Lúc này đã là hoàng hôn, sắc trời vô cùng tối †ăm, ngọn đèn ở nhà họ Lâm đều đã sáng lên.
Gió biển thổi qua, cả sơn trang cổ xưa nhìn giống như quỷ ốc trong truyền thuyết.
“Sát khí…”
Bùi Nguyên Minh đang bước vào nhà họ Lâm lập tức khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì thêm.
“Cậu Bùi, cậu đã đến rồi!”
Bùi Nguyên Minh ấn chuông cửa, rất nhanh Lâm Mạn Ni chật vật không chịu nổi ra đón.
Sau đó hai người bước nhanh vào sân sau.
“Cô vừa mới gọi điện sao đột nhiên tắt máy”
Bùi Nguyên Minh nói theo bản năng.
“Bị mẹ nuôi đập bể, tình hình vừa rồi quá hỗn loạn..” Vẻ mặt Lâm Mạn Ni cười khổ.
Hai người vừa đi, thì thấy trên đường có không ít hộ vệ và vệ sĩ đều đang đi, hơn nữa trên người bọn họ còn mặc đồ phòng hộ quân dụng, cầm khiên.
Trừ chuyện đó ra, vẻ mặt tất cả mọi người khó coi và sợ hãi.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?” Bùi Nguyên Minh vừa đi vừa hỏi.
“Cậu Bùi, sau khi cậu rời đi, Trương thiên sư tốn hai tiếng thi pháp ở sân sau, sau đó ông ta nói đã siêu độ vong hồn xong, bắt đầu giúp mẹ nuôi trừ tà”
“Trừ tà rất ổn, nhưng lúc làm một nửa, mẹ nuôi lập tức tỉnh dậy, còn đánh bay Trương thiên sư!”
“Mười mấy vệ sĩ muốn tiến lên trấn áp mẹ nuôi, nhưng bị bà ấy đánh trọng thương toàn bội”
“May mà cậu đúng lúc đánh gấy tay chân của Lục Trọng Bằng, anh ta đến đại sảnh tìm ba nuôi khóc lóc kể tội cậu, ba nuôi không có mặt ở đó nên mới không sao, nếu không bây giờ…”
Vẻ mặt Lâm Mạn Ni nghĩ lại mà sợ.
Lúc trước cô ta còn đang trách Bùi Nguyên Minh ra tay đánh gấy tay chân Lục Trọng Bằng, là đang gây sự với nhà họ Lâm.
Nhưng hiện giờ cô ta lại bội phục Bùi Nguyên Minh tính toán không lộ sơ hở.
Anh đoán chắc Lục Trọng Bằng sẽ đi tìm Lâm Khang Dụ khóc lóc kể lể, mà Lâm Khang Dụ vì không ầm ï tới vợ, chắc chăn sẽ cách xa sân sau.
Như vậy lúc xảy ra chuyện hỗn loạn, Lâm Khang Dụ mới không xảy ra chuyện gì.
Nếu không với tình hình của mẹ nuôi hiện giờ, rất có khả năng trực tiếp giết chết ba nuôi rồi.
Mà lúc này Lâm Mạn Ni cũng tin tưởng những lời Bùi Nguyên Minh nói lúc giữa trưa.
Đây không phải là trúng tà đơn giản như vậy, mà là có người đứng phía sau muốn khống chế mẹ nuôi giết ba nuôi.
Tuy đây chỉ là phỏng đoán của Lâm Mạn Ni mà thôi, nhưng cách sự thật không còn xa nữa.
Dọc theo đường đi ngoại trừ Lâm Mạn Ni đang suy đoán ra, cô ta còn nói rõ mọi chuyện cho Bùi Nguyên Minh nghe.
Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Trương thiên sư đâu?”
“Đám giang hồ bịp bợm kia nhìn thấy xảy ra chuyện lập tức muốn rời đi, bảo là muốn đi chuẩn bị một chút, nhưng ba nuôi không cho ông ta rời đi, còn nói với ông ta nhất định phải giải quyết vấn đề, nếu không không thể đi!”
“Hình như ông ta còn vẩy máu chó mực, nhưng mà tôi đoán không có bất cứ tác dụng gì…”
Lâm Mạn Ni giải thích đơn giản một lát, rõ ràng là thất vọng đối với Trương thiên sư này rồi.
Bùi Nguyên Minh gật đầu, không nói thêm gì nữa, mà cất bước đi tới sân sau.
Trong sân sau, lúc này có mấy chục người đang ở đây, cả đám đều cầm khiên trong tay, trên người đều mặc trang phục phòng hộ quân dụng, còn có người cầm các thứ như chăn, dây thừng, nhìn chằm chằm phía trước như gặp kẻ địch mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.