Chương trước
Chương sau
Chương 1651:
“Làm càn! Cậu muốn chết à! Tay của chị tôi một tên hai lúa như cậu có thể chạm vào à?”
Còn không đợi Bùi Nguyên Minh tiếp tục nhìn kỹ, Lục Trọng Bằng giận tím mặt, đẩy mạnh Bùi Nguyên Minh ra.
Lâm Khang Dụ khẽ nhíu mày, giống như muốn nói gì đó, nhưng vẫn không mở miệng.
Trái lại vị đạo sĩ kia nhẹ nhàng ho khan một tiếng, nói: “Anh bạn, bà Lâm bị trúng tà, tôi mới loại bỏ tà khí trong cơ thể bà ấy, cậu tùy tiện đụng vào bà ấy, tuy là tốt bụng muốn nhìn vết thương, nhưng nhỡ đâu khiến bà ấy bị ngoại tà nhập thể, vậy tôi bất lực rồi!”
Nghe nói thế, tất cả mọi người hơi sửng sốt.
Bùi Nguyên Minh xoay người híp mắt nhìn đạo sĩ đến từ núi Long Hổ, thản nhiên nói: “Trương thiên sư của núi Long Hổ đúng không?”
“Sao ông chắc chắn bà Lâm trúng tà, mà không phải trúng độc hoặc bị gì khác?”
Trương thiên sư để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt như cao nhân thế ngoại, thản nhiên nói: “Tôi là người trừ tà trừ ác, sao có thể nhìn nhầm?”
Bùi Nguyên Minh cười, không nói gì nữa.
Mà thây Bùi Nguyên Minh kinh ngạc, Lục Trọng Bằng mỉm cười tiến lên trước, nói: “Trương thiên sư, cảm ơn ông!”
Sau đó anh ta nhìn Lâm Khang Dụ nói: “Anh rể, lần này em đặc biệt đến núi Long Hổ mời Trương thiên sư tới, chính là vì giải quyết chuyện trúng tà của chị gái em”
“Hơn nữa em tin tưởng, Trương thiên sư nhất định có thể giải quyết được vấn đề này!”
Nghe lời anh ta nói, mấy người phụ nữ ăn mặc xa hoa đều đôi mắt tỏa sáng nhìn Trương thiên SƯ.
Vị đại sư này lợi hại như vậy, không biết có thể xem vận mệnh giúp bọn họ hay không, khiến bọn họ đều gả vào nhà giàu có.
“Trương thiên sư, cảm ơn ông”
Lâm Khang Dụ cũng cười nói với Trương thiên SƯ.
Từ sau khi vợ mình trúng tà, cả người trở nên thần bí suốt ngày lẩm nhẩm, cho dù là đông y Tây y, hay là cao tăng Phật Môn, thây trừ ma, sáng hoặc tối đều đến không ít người, nhưng không một ai có thể trấn an vợ mình.
Nhưng vị Trương thiên sư này lại làm được, khiến vợ mình ngủ say, đã nói lên thực lực của bản thân.
Phải biết rằng trước đây bà ta phát tác, đều âm Trất lâu, mỗi lân đều khiến Lâm Khang Dụ lao lực quá độ.
Lúc này Lâm Khang Dụ cũng cảm thấy Bùi Nguyên Minh khó có thể giải quyết được vấn đề.
Đây chính là ai cũng có chuyên môn của mình, Bùi Nguyên Minh không phải là bác sĩ, cũng không phải là đạo sĩ, sao có thế tinh thông phong thủy huyên học?
Nhận được khẳng định của Lâm Khang Dụ, Trương thiên sư mỉm cười, để hai tay ở sau lưng thản nhiên nói: “Ông Lâm khách sáo, mọi chuyện chỉ là nhấc tay chi lao mà thôi!”
“Phủ thiên sư của núi Long Hổ tôi được xưng là đạo môn chính tông, trên giang hồ thật sự có không ít đám người lừa gạt dùng tên tuổi của phủ thiên sư hãm hại lừa gạt.”
“Nhưng tôi không phải loại người này, lần này rời núi, đều là vì có duyên với ông Lâm, đổi lại là những người khác, còn lâu mới mời được tôi!”
Ý ở ngoài lời, là hai bên nên càng thân thiết một chút.
Lâm Khang Dụ mỉm cười, vung tay lên, nhất thời thấy được người hầu bưng một mâm gỗ đi ra, phía trên đặt một tờ chi phiếu.
“Thiên sư, tôi biết ngài là người cõi tiên, không động lòng với mọi thứ ở thế tục, nhưng mà tôi cảm ơn hôm nay thiên sư ra tay, nguyện ý quyên tặng ba mươi lăm tỷ tiền nhang đèn, mong thiên sư vui lòng nhận cho”
Đôi mắt Trương thiên sư lóe sáng, nói: “Như vậy sao được? Chuyện này còn chưa kết thúc, sao tôi không biết xấu hổ nhận được!”
Hai bên từ chối lần nữa, cuối cùng Trương thiên sư “vạn bất đắc dĩ” cất kỹ ba mươi lăm tỷ này đi.
“Thiên sư, không biết vợ tôi sao lại trúng tà?”
Lâm Khang Dụ nhìn thấy đối phương đã nhận lấy, nhíu mày hỏi chuyện quan trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.