Chương trước
Chương sau
Chương 1597:
Quan trọng nhất chính là, chuyện này sớm là mưu đồ của nhà họ Ngụy.
Sao có thể vì mấy câu không liên quan của Ngô Kim Hổ, ảnh hưởng tới đại cục của nhà họ Ngụy bọn họ?
“Được rồi! Nói lời vô nghĩa tới đây thôi!”
Miêu Thúy Hoa nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Họ Bùi kia, từ lúc cậu động vào con trai tôi, thì phải trả giá thật nhiều, cậu không tiếp nhận cũng phải nhận”
“Không tiếp nhận cũng phải nhận sao?”
Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.
“Miêu Thúy Hoa, nhà họ Ngụy các bà thật ghê gớm, huy động nhiều người như vậy, trận thế lớn như vậy, chỉ vì muốn đổ oan tôi tát Ngụy Chấn Hưng mấy cái, mắng nhà họ Ngụy bà vài câu sao?”
“Bố cục của nhà họ Ngụy các bà, có phải quá nhỏ rồi không?”
Tất cả mọi người ở đây đều hơi sửng sốt, không rõ lời nói của Bùi Nguyên Minh là có ý gì.
“Không bằng tôi giúp các người một chuyện, chúng ta cùng quậy lớn một chút, cho nhà họ Ngụy các người biết cái gì gọi là bố cục!”
“Kim Hổ, hôm nay tôi lại dạy anh một khóa, anh nhớ kỹ, đối mặt với tiện nhân, giảng đạo lý vô dụng.”
Sau khi nói xong, thân thể Bùi Nguyên Minh cử động, xông về phía trước.
Sắc mặt đám Miêu Thúy Hoa thay đổi.
Mấy cao thủ của nhà họ Ngụy xông tới giết, toàn bộ đều thất bại.
Lúc này Ngụy Chấn Hưng đã sớm không còn bộ dạng đáng thương tội nghiệp, mà giận dữ hét: “Anh ta muốn chạy! Đừng cho anh ta cơ hội!”
“Bắt lấy anh ta!”
“Không đúng, giết chết anh ta!”
Còn chưa nói dứt lời, đột nhiên anh ta im miệng!
Bởi vì không biết từ lúc nào, Bùi Nguyên Minh đã đứng trước mặt anh ta, chân trái giãm lên ngực anh ta.
Tốc độ của anh quá nhanh, hơn nữa không lùi mà tiến tới, điều này khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng.
Ngụy Chấn Hưng chỉ cảm thấy da đầu run lên, toàn thân lạnh lẽo: “Bùi Nguyên Minh, mày…”
Vẻ mặt Miêu Thúy Hoa lạnh lẽo, tức giận nói với Bùi Nguyên Minh: “Họ Bùi kia, cậu muốn làm cái gì?”
“Dám động vào con tôi sao? Cậu nghĩ tới kết cục sau này chưa?”
“Đây là chuyện một nhân vật nhỏ bé như cậu có thể gánh vác à?”
“Lập tức thả Ngụy thiếu chủ, nếu không lát nữa sẽ băm cậu ra vạn đoạn!”
“Nơi này là biệt viện của Long Môn, cậu dám xằng bậy ở đây, Long Môn chúng tôi giết cả nhà cậu!”
Đám người nhà họ Ngụy liên tục cười mỉa thét chói tai, theo bọn họ, Bùi Nguyên Minh tuyệt đối không dám xăng bậy, trừ khi anh muốn chết!
Lúc này Ngụy Chấn Hưng cũng hoàn hồn, anh ta đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, cười mỉa nói: “Họ Bùi, mày dám động vào tao sao? Nếu mày dám động vào tao, tao đảm bảo cả nhà mày cũng phải chôn cùng…”
“Răng rắc…”
Đúng vậy, giãm chết vô cùng đơn giản như thết Giống như Ngụy Chấn Hưng, cậu cả Ngụy là nhân vật nhỏ bé không quan trọng…
Chỉ một cước tùy ý là có thể giãm chết.
Bùi Nguyên Minh đá một cái, trực tiếp đạp Ngụy Chấn Hưng lên người Miêu Thúy Hoa, sau đó thản nhiên nói: “Thấy rõ không? Bây giờ nhà họ Ngụy các bà muốn giết tôi, thì có đủ cớ rồi đấy”
“Đây là bố cục, hiểu không?”
Toàn trường như chết lặng!
Toàn thân mọi người đều lạnh lẽo, nhìn Ngụy Chấn Hưng cả người run rẩy, mất đi sức sống, tất cả mọi người cảm thấy khó thở, gần như sắp hít thở không thông.
Hóa ra đây là bố cục mà Bùi Nguyên Minh nói!
Mà bố cục to lớn như vậy, khiến người ta lạnh tóc gáy, toàn thân run rẩy, gần như xụi lơ trên đất.
Mà ở trong mắt bọn họ, Bùi Nguyên Minh đã không khác gì ác ma.
Khi mọi người trợn mắt há miệng nhìn kỹ, cuối cùng Ngụy Chấn Hưng không còn một hơi cuối cùng, đã chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.