Chương trước
Chương sau
Chương 1590:
“Bốp bốp bốp.. “
Chỉ mấy giây, mười mấy thuộc hạ đều bay về sau, cả đám hộc máu ngã xuống đất, xương cốt gãy ra.
“Khốn nạn, vậy mà mày thật sự dám ra tay?”
Vẻ mặt Ngụy Chấn Hưng lạnh lẽo, vươn tay chỉ Bùi Nguyên Minh: “Mày biết tao là ai không?”
“Mày biết nhà họ Ngụy bọn tao có địa vị gì ở thủ đô không?”
“Mày dám động vào tao thử xem?”
“Thử thì thử!” Bùi Nguyên Minh cười mỉa một tiếng, một cái tát đánh ra, trực tiếp tát bay Ngụy Chấn Hưng.
Sau đó anh tiến lên một bước, trực tiếp giãm lên xương sườn Ngụy Chấn Hưng.
“Răng rắc!”
Xương sườn Ngụy Chấn Hưng gãy ra, không ngừng lăn lộn trên đất.
Sau đó Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt xoay người, nói: “Anh trở vê nói với Long Nhật Minh, tôi cho ông ta một ngày cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, nếu không tôi diệt trên dưới Long Môn phân hội thủ đô!”
Không giết Ngụy Chấn Hưng, là vì Bùi Nguyên Minh không sốt ruột.
Hơn nữa anh còn muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai đứng sau sai bảo chuyện này.
Dù sao tuy Ngụy Chấn Hưng tàn nhẫn độc ác, xem như là một nhân vật, nhưng vừa giao đấu Bùi Nguyên Minh lập tức hiểu rõ rồi.
Ngụy Chấn Hưng chắc chắn chỉ là khẩu súng.
Mà người đứng sau dùng súng là ai, đáng khiến người ta phải suy ngẫm.
Đương nhiên nếu phía sau Ngụy Chấn Hưng là nhà họ Ngụy không biết trời cao đất rộng của anh ta, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại dụ rắn ra khỏi hang, giải quyết phiền phức duy nhất.
Lúc về tới nhà tang lễ, người của cục cảnh sát Dương Thành đã tiếp nhận hiện trường.
Ở nơi như vậy, đã xảy ra một loạt án mạng, đây là chuyện lớn.
Việt Thế Long tự mình có mặt ở hiện trường chủ trì mọi chuyện, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh trở về, ông ta không dám hỏi Bùi Nguyên Minh đi đâu.
Nhưng Bùi Nguyên Minh lại bảo ông ta dẫn người nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng đi tra hỏi ghi chép sau đó đưa trở vê.
Bùi Nguyên Minh biết rõ, bây giờ nhà họ Chân ở thủ đô chắc chắn nhận được tin rồi.
Bố cục của thế tử Chân Vũ Long bị người ta phá như vậy, chỉ sợ vô cùng tức giận?
Quan trọng nhất chính là, hiện giờ người của Nhẫn Môn Đảo Quốc hư hư thực thực ra tay, như vậy anh ta có thể coi là món nợ, chỉ sợ đã đi tìm người của Nhẫn Môn Đảo Quốc ở thủ đô?
Đổi với chuyện này, Bùi Nguyên Minh vô cùng chờ mong.
Nhà họ Chân ở thủ đô một trong mười gia tộc đứng đầu chống lại Nhẫn Môn Đảo Quốc, cảnh tượng này nhất định vô cùng đặc sắc.
Biệt thự mới mua của nhà họ Trịnh.
Một đám người nhà họ Trịnh tụ tập lại, bao gồm Trịnh Chí Dụng nửa tàn phế đều được người †a tìm về.
Mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt buồn bã.
Nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng mới quật khởi mấy ngày mà?
Nhưng người đứng đầu lại chết đi như vậy, có thể nói là như rắn mất đầu.
Bây giờ nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng phải làm sao.
đây?
Ngay sau đó, vẻ mặt Trịnh Tùng bác cả của Trịnh Tuyết Dương phức tạp đi từ phía sau phòng khách ra, ông ta nhìn rất nhiều người nhà họ Trịnh ở đây, vẻ mặt kỳ lạ nói: “Thế tử Chân Vũ Long mới gọi điện đến!”
“Thế tử nói, bắt đầu từ bây giờ, Trịnh Tuyết Dương sẽ là người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng!”
“Nhanh chóng chỉnh lý tài nguyên của nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, một tháng sau dời đến thủ đô!”
“Chuyện ông cụ, nhà họ Chân ở thủ đô sẽ đòi câu trả lời thỏa đáng, bảo chúng ta đừng để ý!”
Tin tức này truyền ra, đám người nhà họ Trịnh đưa mắt nhìn nhau, mà trên mặt Trịnh Tuấn và Thanh Linh đều là khó có thể tin.
Bọn họ tuyệt đối không thể ngờ tới, vậy mà mọi chuyện phát triển tới nước này.
Gây ra động tĩnh lớn như thế, kết quả Trịnh Tuyết Dương ngồi lên vị trí người đứng đầu.
Trịnh Tuyết Dương cũng cứng họng, trong lúc này tâm loạn như ma, không biết giải quyết chuyện này thế nào.
Chuyện này tới quá nhanh, khiến người ta không có biện pháp ứng phó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.