Chương trước
Chương sau
Chương 1462:
Trên gương mặt An Tiến Bình là nụ cười hung dữ mà vặn vẹo.
Anh ta quyền cao chức trọng ở Băng Quốc, trong tài phiệt thượng tỉnh cũng là thân phận bất phàm.
Nhưng tối nay Bùi Nguyên Minh không ngừng vả mặt anh ta.
Xử lý bốn cao thủ cấp Thiên Vương anh ta mang tới, khiến An Tiến Bình vô cùng mất mặt.
Bây giờ có cơ hội lấy lại danh dự, An Tiến Bình chắc chắn không khách sáo.
Trịnh Khánh Vân che mặt, vẻ mặt sợ hãi, cô ta không biết vì sao đám người xấu này lại muốn bắt mình đi.
Sau đó trước mắt cô ta sáng lên, giống như tóm được cọng rơm cứu mạng, nhìn Bùi Nguyên Minh nhỏ giọng nói: “Anh rể!”
Nhìn thấy bộ dạng này của Trịnh Khánh Vân, trong đôi mắt Bùi Nguyên Minh tràn ngập sát ý.
Đã biết là em vợ mình; vậy mà An Tiến Bình dám bắt nạt, đúng là muốn chết!
Lúc này Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi, nói khẽ: “Khánh Vân, em không sao chứ?”
Trịnh Khánh Vân cố nở nụ cười: “Anh rể, em không sao đâu.”
Bùi Nguyên Minh đánh giá từ trên xuống dưới, thấy Trịnh Khánh Vân không có gì đáng ngại, cuối cùng trái tim thấp thỏm cũng thả lỏng.
“Không sao là tốt rồi, anh rể đưa em về nhà”
Trịnh Khánh Vân cười, nhưng vừa ấm ức lại vui vẻ, nước mắt lập tức chảy ra.
Ngay sau đó, vẻ mặt cô ta lo lắng nói: “Anh rể, nơi này rất nguy hiểm, anh đừng nên tới đây.. “
“Bốp bốp bốp..”
“Đặc sắc, quá đặc sắc nhỉ!”
“Hai người đang quay phim à?”
“Tình cảm giữa anh rể và em vợ tốt như vậy, người không biết, còn tưởng hai người là trái tim mùa thu đấy!”
“Tôi là một người ngoài, đều sắp nhìn tới mức khóc, cho nên tôi cảm thấy, tôi phải giúp hai người diễn thêm chút nữa!”
An Tiến Bình vỗ tay cười to, ngay sau đó không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội mở miệng, trở tay tát hai cái vào mặt Trịnh Khánh Vân.
Khóe miệng Trịnh Khánh Vân lập tức có máu chảy ra, gương mặt dễ nhìn lập tức tím xanh.
Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh lẽo: “An Tiến Bình, mày đừng có mà quá đáng “Quá đáng sao? Bây giờ mày mới biết à?”
“Ông đây làm việc luôn như vậy, mày khó chịu, tới xử lý tao đi!” An Tiến Bình cười ha ha.
“Mày có bản lĩnh này, mày xứng sao?”
“Tao nhổ vào!”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Xem ra mày thật sự muốn chết rồi”
“Tao muốn chết sao?”
An Tiến Bình cười ha ha, cười đến mức điên cuồng, cười đến mức hung hãn.
Lúc này anh ta nắm lấy tóc Trịnh Khánh Vân đi tới trước đám người, trở tay tát hai cái, sau đó vẻ mặt khiêu khích nói: “Tao chính là muốn chết, bây giờ tao động vào cô đào nhỏ này, không phải là Bùi Nguyên Minh thế tử Minh rất có năng lực sao?”
“Mày có bản lĩnh thì tới xử lý tao đi!”
“Tới đi!”
Thấy cảnh tượng này, tất cả đám tinh nhuệ của Băng Quốc đều lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Nhìn tối nay Bùi Nguyên Minh mạnh tới mức kinh ngạc, bọn họ cảm thấy dũng khí và niềm tin của mình trở lại rồi.
“Mày khiến tao vô cùng tức giận, cho nên, tối nay các người đều phải chết hết”
Đôi mắt Bùi Nguyên Minh vô cùng lạnh lùng, lạnh giọng mở miệng.
Chỉ trong nháy mắt, nhiệt độ xung quanh giảm thấp vài phần, không ít người run rẩy theo bản năng, cảm thấy sợ nổi da gà.
“Ai da, không thể ngờ tới anh rể thâm tình với em vợ như vậy đâu!”
“Họ Bùi kia, vợ mày biết mày léng phéng với em gái cô ta hay không?”
An Tiến Bình buông lỏng cổ Trịnh Khánh Vân ra, lúc này trên gương mặt lộ vẻ châm chọc.
“Cô đào nhỏ này quan trọng đối với mày như vậy sao?”
“Như vậy tao nói thật cho mày biết, ngay nửa tiếng trước, tao đã chơi mấy lần với cô ta rồi”
“Mày từng hưởng thụ chưa?”
“Nếu chưa hưởng thụ, tao có thể nói cho mày biết, cô ta, rất mọng nước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.