Chương trước
Chương sau
Chương 1440
Băng Quốc, bên trên một ngọn núi không tên nào đó.
Một ông lão có mái tóc hoa râm chắp hai tay sau lưng đứng ở rìa vách núi.
Giờ phút này ông ta có dáng vẻ nhàn nhã, trên người có một loại khí thế tiên phong đạo cốt.
Mà dường như trên người ông lão này có một loại ma lực, mây mù xung quanh chậm rãi lượn lờ bên cạnh ông ta, giống như phun trào theo hô hấp của ông ta vậy.
Cái gọi là đạo pháp tự nhiên chính là cảnh tượng này.
Lúc này, sau lưng truyền đến một tiếng bước chân vô cùng vội vã, sau đó liền thây được một người đàn ông mặc bộ đồ Taekwondo chạy tới thật nhanh, vẻ mặt sợ hãi nói: “Thưa ngài, đã xảy ra chuyện!”
“Học trò của ngài là Lý Hàn Thiên, đã bị người ta giết chết ở Đại Hạ rồi!”
“Hả?”
Ông lão đột nhiên phất tay, biến mây sương mù xung quanh đột nhiên nổ tung, lan tràn sau lưng ông ta giống như một quả bom không khí vô hình.
Lúc này toàn bộ chim chóc xung quanh đều bị chấn động rơi xuống mặt đất, vô số lá cây bay lượn.
Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạ!
c Ngài Phác Việt Bân đúng là siêu phàm không giống người thường!
“Ông Lý Vân Thiện gửi thư, muốn mời ngài vê Đại Hạ trấn giữ!”
“Thứ nhất, là mở mang bờ cõi cho Băng Quốc chúng tai”
“Thứ hai, báo thù cho cậu Lý Hàn Thiên!”
Người quỳ sau lưng Phác Việt Bân tỏ vẻ đau đớn buồn bã mở miệng nói.
“Bịch..”
Đăng sau có khoảng hơn trăm người, giờ phút này toàn bộ đều quỳ xuống giữa sườn núi.
“Tài phiệt Thượng Tinh mời ngài Phác Việt Bân rời núi, tiến về Đại Hạ trấn áp hỗn loạn!”
“Ngài một đấu chục nghìn, đè ép muôn đời Đại Hại!”
Xung quanh đều là từng cơn sóng âm liên tiếp truyền ra.
Toàn bộ những người này đều quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu.
Phác Việt Bân chẳng những là người giỏi Taekwondo nhất Băng Quốc, mà còn là huấn luyện viên cho trụ sở chính của quân đội Băng Quốc năm đó.
Nhưng mà từ mấy năm trước thua trong tay người trong truyên thuyết kia trong một trận chiến ở chiến trường Âu Á, về sau ông ta vẫn luôn bế quan tu đạo.
Giờ phút này, ánh mắt Phác Việt Bân lấp lóe, một lúc lâu sau mới thở dài một hơi, lên tiếng nói: “Vốn dĩ tôi đã ở ẩn không ra ngoài rồi”
“Nhưng mà nếu Băng Quốc chúng ta xảy ra chuyện, vậy tôi sẽ vê quê cũ xem một chút đi!”
Lúc nói ra câu này, ở một nơi không có ai nhìn thấy, hai tay đang chắp sau lưng của Phác Việt Bân dường như hơi run rẩy.
Năm đó, ở trước mặt truyền kỳ của Đại Hạ, thần thoại của quân đội, ông ta còn không thể đỡ nổi mười chiêu.
Sự kính sợ đối với vị kia đến từ sâu trong linh hồn ông ta.
Nhưng sau mấy năm khổ cực tu luyện, cuối cùng ông ta đã có thể khống.chế được nỗi sợ trước mặt, có dũng khí tiến về Đại Hạ.
“Ngài Phác Việt Bân vô địch!”
Nghe được Phác Việt Bân nói vậy, đám quản lý của tài phiệt Thượng Tinh đang quỳ trên mặt đều vô cùng hưng phấn.
Qua mấy năm, người giỏi Taekwondo nhất Băng Quốc, đại sư Phác Việt Bân cuối cùng cũng đã rời núi.
Mà có ngài Phác Việt Bân, như vậy tài phiệt Thượng Tinh Băng Quốc có thể lấy được tỉnh Đà Nẵng ở Đại Hạ dễ như trở bàn tay.
Sau khi Lý Vân Thiện ở tỉnh Tam Lăng biết được tin tức thì kích động đến mức khoa tay múa chân.
Lần này ông ta đã điều động tất cả lực lượng của trụ sở chính ở Đại Hạ, muốn dùng hết sức để quét sạch Dương Thành thậm chí là toàn bộ Đà Nẵng.
Lúc trước điều khiến ông ta kiêng kị, chỉ có sức mạnh của người đã giãm chết con trai mình mà thôi.
Nhưng bây giờ Phác Việt Bân đã rời núi, có ông ta ra mặt, lực lượng mạnh hơn trên đời này thì tính là gì?
Trong suy nghĩ của Lý Vân Thiện, Phác Việt Bân chính là vô địch!
Đến lúc đó, không chỉ là Đà Nẵng, mà ngay cả Đại Hạ đều có thể bỏ vào trong túi.
Vừa nghĩ đến đây, Lý Vân Thiện liền ngửa mặt lên trời cười dài.
Tài phiệt Thượng Tỉnh là vô địch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.