Chương trước
Chương sau
Chương 1271
Trịnh Tuyết Dương hiển nhiên cũng biết rằng, nếu như cô đổi ý vào thời điểm này thì vụ làm ăn này cũng không cần làm nữa.
Khi Giang Dương Hoa và những người khác nhìn thấy một màn này, trên mặt của từng người từng người đều để lộ ra nụ cười của kẻ chiến thắng.
Mọi thứ diễn ra đúng theo kế hoạch của bọn họ. Vậy nề bọn họ cảm thấy vô cùng là hài lòng.
Đêm nay, bọn họ nhất định phải giúp Trịnh Tuyết Dương quay được một bộ phim hành động.
Còn về phần Bùi Nguyên Minh, tên này chính là một tên ngu ngốc mà. Sau khi việc thành công thi thưởng cho anh ta vài đồng bạc vậy.
Vào lúc này, Bùi Nguyễn Minh bước tiến lên phía trước, anh nhìn Giang Dương Hoa với vẻ mặt châm chọc: “Anh muốn được uống rượu với tổng giám đốc của chúng tôi thi phải chấp nhận một điều kiện tiên quyết, đó chính là làm tôi uống gục trước đã.”
“Nếu không thể thì các anh không đủ tư cách đểcụng ly với tổng giám đốc Trịnh của chúng tôi đâu!”
“Được rồi! Chúng ta bắt đầu uống đi!”
Giang Dương Hoa cùng với mấy người khác có chút không kiên nhẫn.
Chi là một tên Bùi Nguyên Minh bình thường thôi mà, cho dù là cả ngàn chén cũng không say thì sao nào?
Bên này bọn họ có mười người cơ mà!
“Đúng rồi! Nếu mọi người đã muốn uống rượu thì những người bình thường khác đều không thể ở lại, để tránh lát nữa lại có người thay chén!”
Giang Dương Hoa còn hưởng mắt nhìn tới những quàn lý cấp cao khác, trên mặt ông ta nở nụ cười.
Những điều này đều là các quy tắc trên bàn rượu, và chúng cũng được coi là những yêu cầu hợp tinh hợp lý.
Hơn nữa, nếu họ không làm những người này rời đi thì làm sao có thể hành hạ được Trinh Tuyết Dương chứ?
“Anh…”
Các vị quản lý cấp cao của tập đoàn Emgrand hung hãn lườm Bùi Nguyên Minh một cái.
Tất cả đều là tại tên Bùi Nguyên Minh này làmhỏng chuyện!
Vốn dĩ nếu là tất cả bọn họ cùng uống, bọn họ còn có cơ hội chuốc say đám người Giang Dương Hoa, Nhưng mà bây giờ vì Bùi Nguyên Minh cái tên này, một hòn cứt chuột đã làm hỏng cà một nối canh rối! Sau khi những người này rời đi thì tiệc rượu chính thức được bắt đầu.
“Nào các anh em, chúng ta dựa vào quy tắc tạo thành một vòng, mỗi người kính một ly, rót rượu đi!”
Có người đến rót cho Bùi Nguyên Minh một ly rượu lớn trước.
Bùi Nguyễn Minh cười nói: “Được rồi, mọi người, qua cửa là khách, tôi kính các vị, cạn trước một ly nhé!”
Trong khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh dẫn đầu uống một ly rượu trắng lớn trước, sau đó anh làm động tác mô phỏng mời rượu tới mọi người.
Nhìn thấy một màn trước mắt mà da đầu Trịnh Tuyết Dương tê dại. Rượu trắng này ít nhất cũng phải 50 hoặc 60 độ, anh ấy uống một ly lớn như vậy vào, e rằng sẽ ngay lập tức bị rượi xộc lên đầu cho xem.
Nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, Giang Dương Hoa là người đầu tiên nâng ly lên uống.Sau đó người thứ hai đến nâng cốc kính mài Búi Nguyên Minh, Bên kia có mười người, cái ý của quy luật uống theo vòng tròn này có nghĩa là Bùi Nguyên Minh sẽ phải uống theo một vòng tròn mười ly rượu!
Mười ly rượu là gắn hai lít rượu đấy!
Nghĩ đến con số này, Trịnh Tuyết Dương liền cảm thấy mọi thứ trước mắt dần trở nên đen kịt. Bùi Nguyễn Minh có thể chơi được mấy vòng chứ?
Tối đa là ba vòng!
Chẳng bao lâu, vòng đầu tiên đã trôi qua.
Nhìn sắc mặt của Bùi Nguyên Minh không hề thay đổi, đám người Giang Dương Hoa đều bật cười.
Trên bàn rượu có một vấn đề ai cũng biết, Đó chính là người uống rượu vào mà sắc mặt biến đỏ thì tửu lượng mới khá.
Và những người uống rượu mà từ đầu đến cuối sắc mặt họ không có gì biến đổi, thì thường thường là họ chà có cái gì gọi là tửu lượng cả, chỉ vài chén là đã guc.
Lúc này, nhìn thấy Bùi Nguyên Minh sắc mặt không thay đổi, Giang Dương Hoa cùng những người khác đều nhịn không được nói một nụ cười. Họ đợi chờđến giây phút rượu bốc lên đấu anh, sau đó Bùi Nguyên Minh bị say đến mức ngã thẳng xuống dưới đất.
Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại bất ngờ khiến tất cà mọi người có mặt đều sửng sốt.
Chính là họ nhin thấy Bùi Nguyên Minh ở một tiếng như ăn no, anh cười nói: “Vậy chúng ta bắt đầu vòng thứ hai thôi nhì?”
“Cái gì? Không sao cả hà?”
Vào giờ phút này vẻ mặt mấy người phía Giang Dương Hoa trở nên đông cứng lại mấy phản, Tên này xem ra không có vẻ gì là thực sự ngốc nghếch, mà đich thị là có chút tửu lượng, nếu không thi anh cũng sẽ không liều lĩnh đến như vậy. Chỉ có điều những người mà biết bơi thì lại thường chết ở biển.
Giang Dương Hoa và những người khác mới không tin điều này. Một người có thể uống đi thì sao chử, có thể uống hơn được mười người chắc?
“Tới nào, vòng thử hai đi!”
Bùi Nguyên Minh mặt không đổi sắc cùng với mười người tại bàn tiệc cạn ly. Sau khi uống xong, anh vẫn như cũ, nở một nụ cười nhàn nhạt trên môi.Giang Dường Hoa và những người khác hết sức kinh hãi.
Cái tên này lợi hai như vậy sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.