Chương trước
Chương sau
Chương 1268
Nếu như người này đã nói như vậy, thế thì ông ta cũng không còn lựa chọn nào khác là phải phối hợp rồi.
Sau đó, đại học Thủ Đô đã rất nhanh chóng cho phát hành một thông báo khẩn. Thông báo công khai xin lỗi trước toàn thể nhân dân và trả lại sự trong sạch cho gia đình Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương.
Đồng thời, việc Lâm Sa Sa lợi dụng nhan sắc của bản thân để có được sự giúp đỡ và việc phó hiệu trưởng của đại học Thủ Đô, người mà cô ta gọi là bố nuôi và cô ta có mối quan hệ mập mờ cũng được vạch trân.
Lâm Sa Sa bị đuổi khỏi đại học Thủ Đô.
Lý Chính Bình cũng bị đuổi khỏi đại học Thủ Đô.
Giữa hai người còn xảy ra một cuộc ẩu đả lớn ở cổng trường, và cả hai đều bị thương không hề nhẹ.
Nhưng vì cả hai người đều mang tiếng xấu bên mình, lại chẳng khác gì những con chuột chạy qua đường trong mắt người khác, cho nên từ đầu đến cuối cũng chẳng có ai thèm đưa họ đến bệnh viện.
Hai người nằm trên mặt đất một lúc lâu cũng không có một ai hỏi han đến. Cuối cùng, họ chỉ có thể chật vật bò dậy, rồi tập tênh đi đến bệnh viện chữa thương.
Khoảng thời gian sau đó, hai người họ hoàn toàn không xuất đầu lộ diện nữa. Theo như người ta nói, họ sống rất chỉ là thê thảm.
Vào lúc việc chuẩn bị cho hội nghị kêu gọi đầu tư đang diễn ra rất sôi nổi tại Dương Thành thì rất nhiêu dòng họ, tập đoàn và cả đại diện doanh nghiệp ở các vùng khác đều đã có các chuyến ghé thăm tới vùng đất này từ rất sớm.
Họ đến Dương Thành với mục đích rất đơn giản, một mặt là để điều tra thị trường ở Dương Thành.
Mặt khác, chuyển viếng thăm của họ cũng là để có thể tìm được người phát ngôn hoặc các đơn vị doanh nghiệp hợp tác phù hợp. Tiến hành như vậy mới có thể tối đa hóa lợi ích của họ.
Ở Dương Thành, số lượng các doanh nghiệp lớn đứng đầu không nhiều.
Tập đoàn Thiện Nhân được tính là một đơn vị.
Có điều, vì họ có mối quan hệ với Thế Tử Minh, cho nên người từ bên ngoài đến ai mà dám đưa ý kiến của mình lên đầu của Thế Tử Minh chứ?
Ngoại trừ tập đoàn đó ra, các doanh nghiệp lớn có thể kể đến đó là nhà họ Nạp Lan và Tập đoàn Emgrand.
Bởi vì nhà họ Nạp Lan có Nạp Hòang Chỉ trấn giữ, người tới cửa đều vô cùng khách khí.
Nhưng cảnh ngộ của Tập đoàn Emgrand thì không được tốt như vậy.
Mặc dù sự việc của Bùi Nguyên Minh đã được lắng dịu, nhưng trong những ngày qua, danh tiếng của Tập đoàn Emgrand đã bị ảnh hưởng rất lớn. Giá trị thị trường sụt giảm rất nhiều, và dòng luân chuyến tiền cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.
Ảnh hưởng này đối Trịnh Tuyết Dương mà nói là một sự việc rất đau đầu. Nhưng trong mắt của những người đến từ vùng khác kia thì đó lại là một chuyện tốt.
Nhiều doanh nghiệp từ các vùng khác đã rất nhanh chóng gửi lời mời hợp tác tới Tập đoàn Emgrand. Họ mong muốn có thể kết hợp với Emgrand để đạt được các hợp tác về thương mại.
Bởi vì không biết nguyên do của ý định muốn hợp tác của các công ty vùng khác với tập đoàn của cô, vì thế nên Trịnh Tuyết Dương cũng không từ chối các lời mời này, thay vào đó cô lựa chọn cẩn thận một số ít lời mời trong số đó. Cô muốn xem xem có dự án nào tốt để đạt được hợp tác hay không.
Tại vườn hoa Hoàng Gia, khi Bùi Nguyên Minh vừa mới trở về đến nhà, Trịnh Tuyết Dương đã kéo anh đi ra ngoài.
“Em sao thế?” Bùi Nguyên Minh tò mò hỏi.
“Tối nay công ty có một bữa tiệc thương mại, anh đi cùng em nha” Trịnh Tuyết Dương nói.
“Nhưng mà…” Bùi Nguyên Minh cảm thấy anh tham dự thì không được thích hợp cho lãm.
“Không có nhưng nhị gì cả. Bởi vì cái chuyện kia mà bố mẹ đến bây giờ vân đang giận dữ. Nếu như em mà không có ở nhà, hai người bọn họ không biết sẽ nói những lời kinh khủng như thế nào nữa. Em sợ anh sẽ chịu không nối ấy” Trịnh Tuyết Dương mặt đầy lo lăng nói Sau khi Bùi Nguyên Minh nghe thấy những lời này, anh cũng không từ chối ngay lập tức. Nóc nhà đã vì chính mình mà lo nghĩ như thế cơ mà, chuyện như thế này khó mà có được, rất là đáng quý!
Vừa nghĩ đến đây, anh cười đùa cợt nhả: “Vợ à, em có phải đang đau lòng vì anh không đấy?”
Trịnh Tuyết Dương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, cô nói: “Anh có thể nghiêm túc hơn chút được không hả? Dù sao hiện tại anh cũng không có việc làm, sau này anh hãy học làm ăn với em đây này, tối nay coi như là anh đi thực tập địU “Về phần chuyện đó của anh, em đã tìm được người đi khơi thông quan hệ rồi. Lâm Sa Sa chắc sẽ phải sớm rút lại lời nhận xét của cô ta thôi.”
Bùi Nguyên Minh nghe xong liền mỉm cười.
Anh cũng không nói thêm gì, dù sao thì sự tình cũng đã giải quyết xong Anh cầm túi của Trịnh Tuyết Dương lên, cười nói: “Được rồi, nếu anh đã là thực tập sinh thì công việc như mang túi này, hãy để anh làm đi!”
Chẳng mấy chốc hai người đã đi đến cổng của vườn hoa Hoàng Gia, xe công vụ của tập đoàn Emgrand đã đợi sẵn.
Ở ven đường, có vài vị nam quản lý cấp cao đang đứng ở đó. Khi họ nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi bên cạnh Trịnh Tuyết Dương, theo bản năng họ đều vô thức cau mày. Nhưng họ cũng không tiện nói gì. Thay vào đó, họ nhường đường mời Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương lên xe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.