Chương trước
Chương sau
Chương 1247
Các giáo viên đi theo Lâm Sa Sa đều là những người nịnh hót theo sau cô †a.
Nhìn thấy thái độ của Lâm Sa Sa đối với Bùi Nguyên Minh lúc này, họ lập tức đứng xếp thành một hàng, chế nhạo Bùi Nguyên Minh Lâm Sa Sa xua tay chế nhạo: “Không, không, tất nhiên việc kiểm tra của chúng ta vẫn sẽ tiếp tục!”
“Chúng ta ở đây là đại diện cho bộ mặt của Đại học thủ đô, vì vậy chúng ta phải làm đúng quy trình. Nếu chúng ta không tuân theo quy trình thì khi quay về biết giải thích thế nào với nhà trường đây!”
Nghe được lời Lâm Sa Sa nói, đám người a dua theo kia không ngừng gật gật đầu.
Họ cho rằng Lâm Sa Sa vẫn còn là người khôn ngoan, nếu không làm vậy, có thể khi trở về họ sẽ phải viết báo cáo rồi chịu trách nhiệm.
Nhưng miễn là quy trình được tuân thủ thì không ai có thể nói gì về họ cả.
“Bùi Nguyên Minh, anh hãy chuẩn bị đi, cuộc kiểm tra sẽ chính thức bắt đầu” Lâm Sa Sa làm động tác xin mời.
Mặc dù Bùi Nguyên Minh rất chán ghét người phụ nữ này, nhưng vì việc học của Trịnh Khánh Vân anh vẫn phải nhẫn nhịn cơn buồn nôn.
Nếu không thì rất khó giải thích với gia đình bố mẹ vợ.
Sau khi để nhân viên chuẩn bị camera ghi hình, Lâm Sa Sa nhanh chóng vào trạng thái sẵn sàng.
Phải thừa nhận rằng mặc dù người phụ nữ này không tốt vê tính cách, nhưng cô ta có một số khả năng.
Ít nhất trong ngành tuyển dụng, cô ta làm rất tốt công việc của mình.
Lúc này, trên mặt cô hiện lên một nụ cười chuyên nghiệp, nói: “Anh Bùi Nguyên Minh, anh là phụ huynh của Trịnh Khánh Vân. Anh là người chịu trách nhiệm kiểm tra Đại học thủ đô của chúng tôi, đúng không?”
Bùi Nguyên Minh khẽ nói: “Đúng vậy!”
“Được rôi,vậy chúng tôi cần phải xác nhận danh tính của anh ở đây, không sao chứ?” Lâm Sa Sa mỉm cười.
Mặc dù biết đối phương sắp làm chuyện xấu, nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn nhẹ giọng nói: “Không sao.”
“Nghe nói anh là con rể nhà họ Trịnh?”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Đúng vậy. !’ “Đã làm rể ba năm rồi nhưng anh còn chưa động chạm gì tới vợ của mình sao?”Lâm Sa Sa mỉm cười.
Bùi Nguyên Minh cau mày, nhưng vẫn nói: “Đúng!”
“Trên đời này tôi không nghĩ có người đàn ông như anh!”
“Nếu làm như vậy, anh nghĩ mình có đủ tư cách đại diện cho nhà họ Trịnh không?”
“Nhân tiện, tôi cũng nghe nói rằng anh và em vợ của mình có quan hệ không rõ ràng, không biết anh giải thích vê việc này như thế nào?”“
“Trường Đại Học thủ đô của chúng tôi rất coi trọng sự kèm cặp và nền nếp gia đình của sinh viên. Với một người anh rể như anh, chúng tôi nghĩ việc học của Trịnh Khánh Vân thật đáng lo ngại”
Khi Lâm Sa Sa đặt câu hỏi, các nhân viên đi cùng họ đã hơi sững sờ.
Ban đầu họ nghĩ rằng Lâm Sa Sa sẽ tuân theo quy trình làm việc ban đầu Không ngờ, cô ta ngậm miệng, mở miệng đều là chế nhạo Bùi Nguyên Minh.
Tất nhiên Bùi Nguyên Minh có thể thấy rằng người phụ nữ này làm điều đó là nhẳm vào anh.
Nhưng vì việc học của Trịnh Khánh Vân, anh chỉ có thể chịu đựng.
Người phụ nữ này hỏi gì thì anh cũng trả lời, gặp phải câu hỏi quá sắc bén thì anh sẽ xem như không nghe thấy Mười lăm phút sau, quá trình kiểm tra kết thúc.
Nụ cười chuyên nghiệp trên mặt Lâm Sa Sa biến mất, cô ta vảy tay để nhân viên kia rời đi, sau đó nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt chế giễu.
“Bùi Nguyên Minh, không ngờ bây giờ anh lại trở nên như thế này!”
“Đối mặt với một người phụ nữ, anh cũng không có dũng khí phản kháng!”
“Để kỉ niệm buổi kiểm tra ngày hôm nay, , tôi đã quyết định rằng video này sẽ được công khai đăng tải trên tài khoản video của trường Đại học thủ đô chúng tôi”“
“Tôi tin rằng, bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ nối tiếng!”
“Tại sao anh không nghĩ tới điều đó nhỉ? Lâm Sa Sa tôi hiện đang làm trong ngành giáo dục rất tốt đấy? Anh có tức giận không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.