Chương trước
Chương sau
Chương 1244
“Đây chính là Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên đó à?”
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt không nói nên lời.
Anh có thể tiếp tục khẳng định, Thanh Tam Gia này …
Chỉ là một kẻ ngốc.
Còn Thanh Tam Gia thì sửng sốt vô cùng khi nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái của Bùi Nguyên Minh, liền hét lên: “Không thể nào. Người bị Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên của tôi, hoặc là sẽ chết, hoặc là sẽ bị thương!”
“Đến lại lần nữa đi!”
“Nhận lấy đi!”
Bùi Nguyên Minh thở dài, giơ tay phải lên rồi vỗ xuống.
Bốp…
Thanh Tam Gia trực tiếp bị đập xuống đất, đầu óc choáng váng.
Ông ta lảo đảo đứng dậy, lại lao ra, dùng tay phải vẫy vẫy: “A A!”
Bốp bốp!
Bùi Nguyên Minh lại vung tay trái một cái nữa, lân này Thanh Tam Gia đã xoay người một vòng.
“Tôi không tin!”
“Giết! Xông lên!”
Bốp!
Bùi Nguyên Minh lại tát một cái. Lân này đầu của Thanh Tam Gia đã mạnh mẽ đập xuống đất, mắt đen thui lại, khóe miệng sưng lên.
Thanh Tam Gia khó khăn ngẩng đầu lên, nhìn Bùi Nguyên Minh rồi lấm bẩm: “Mày… cậu bất ngờ tấn công…
“Là tôi bất cẩn, không có báo trước…
“Tổng giáo đầu, cậu làm vậy thật không có võ đạo!”
“Tôi khuyên cậu nên tự giải quyết ổn thỏa đi!”
Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, quá ngông cuồng rồi.
“Tam Gia, Tam Gia, đừng nói nữa, đừng nói nữa!”
Lúc này, Thanh quản gia từ bên cạnh bò qua.
“Ngài không đánh được Tổng giáo đầu đâu, đừng tự mình chuốc lấy nhục nhã nữa”
“Làm sao có thể không đánh bại được hắn, ở nước Mỹ cấp độ này có bao nhiêu người có thể đánh lại!”
Thanh Tam Gia đứng dậy, vẻ mặt không tin.
“Là do tôi bất cẩn!”
Bùi Nguyên Minh nhìn Đường Tam cười nói.
Thanh quản gia da đầu tê dại, run rẩy nói: “Tam Gia, không phải ngài sơ suất đâu. Ở nước Mỹ, mỗi khi ngài lên võ đài, tôi đều nhét tiền cho đối thủ đấy”
“Cái này, ngài không thể đánh bại được của Tổng giáo đầu được đâu”
Nghe được những lời này, vẻ mặt Đường Tam đột nhiên cứng đờ, cả người sững lại.
Ông ta luôn khẳng định mình là bất khả chiến bại trên đất Mỹ, dù là Chinatown hay Champions League, hắn đều có thể vượt qua.
Nhưng vào lúc này, Thanh quản gia nói với ông ta rằng tất cả thành tích trước đây của ông ta đều là kết quả của việc nhét tiền…
Lúc này, Thanh Tam Gia chỉ cảm thấy niềm tin cả đời của ông ta đã hoàn toàn sụp đổ.
Thanh Tam Gia, người nhất quyết không chịu quỳ xuống, lúc này cuối cùng đầu gối cũng yếu ớt quỳ trên mặt đất.
Sắc mặt ông ta tái nhợt, rùng mình một cái: “Không thể, chuyện này không thể nào! Sư phụ đã dạy ta Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên, sét đánh một đấm là có thể giết chết một con bò!”
*Đúng vậy, chỉ là sơ suất thôi!”
Nhìn Thanh Tam Gia lúc này phát điên lên như vậy, Bùi Nguyên Minh tùy ý quay đầu lại: “Tìm một chỗ chôn đi”
“Nhân tiện lúc dựng tượng đài thì viết rõ trên đó, võ sư Thanh Tam Gial”
“Tổng giáo đầu không cần bận tâm, chúng tôi sẽ nhất định sẽ tìm được một nơi phong thủy tốt cho Tam Gia!” Ngô Kim Hổ tươi cười đi về phía trước.
“Bang!”
Thanh Tam Gia ngã xuống đất, một anh hùng như ông ta sao lại có thể thật sự vì chuyện này mà bị đánh đến ngu ngốc chứ? Ông ta chỉ đơn giản là giả điên giả ngu để cố gắng trốn tránh việc bị trừng phạt mà thôi Có điều Bùi Nguyên Minh trong nháy mắt có thể nhìn thấu, sẽ không cho ông ta chút cơ hội nào.
“Lãng phí, tất cả đều là do ông lãng phí!”
Thanh Tam Gia xông ra nhéo nhéo cổ của Thanh quản gia, nếu không phải đồ phế thải này lừa ông ta thì làm sao ông ta có thể rơi xuống như ngày hôm nay.
Ngô Kim Hố và những người khác nhìn cảnh chó cần người, tồi lãng lẽ lấy chiếc xẻng đã chuẩn bị từ lâu.
Kể từ thời điểm họ tấn công vợ của anh thì cái kết đã được đặt sẵn rồi, nhất định là phải chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.