Chương trước
Chương sau
Chương 1145
Bà cụ Thanh Kiều lúc này nói với tâm thế đại nghĩa hào hùng.
Thân là bà ta, ma cũng là bà ta!
Rõ ràng là bà ta biết rất rõ tính cách của Trịnh Tuyết Dương.
Đó chính là mềm lòng và rất coi trọng tình cảm gia đình.
Nhà họ Thanh có thể từ bỏ mọi thứ khác chỉ vì tiền và lợi nhuận.
Nhưng Trịnh Tuyết Dương không thể làm được.
Điều này có thể thấy qua việc cô đã không lỡ ly hôn với Bùi Nguyên Minh.
Nếu đổi lại là Thanh Kiều Chinh, loại chông này chắc đã bị cô đá xuống hố từ lâu rồi.
“Tuyết Dương, đây là cơ hội cuối cùng bà nội cho cháu. Chỉ cần cháu có thể trở lại, mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn!”
“Cháu không nghĩ tới bản thân thì cũng nghĩ tới mẹ cháu chứ!”
“Bà là mẹ của nó đói”
Lúc này, giọng điệu bà cụ Thanh Kiều thân thiết, khác hoàn toàn với thái độ vừa nãy.
Đây được gọi là vừa đấm vừa xoa.
Những lời này trực tiếp khiến Trịnh Tuyết Dương cảm động.
Thực ra bây giờ cô ấy không quan tâm đến công ty Bạch Vân cho lắm.
Nhưng cô có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ với nhà họ Thanh, đó là điều cô hy vọng.
Bởi vì cô đã nhiều lần nghe thấy Thanh Linh khóc thâm lúc nửa đêm.
Nếu có cơ hội, cô sẽ không muốn mẹ mình tiếp tục phải chịu đựng những điều ấm ức như vậy.
Lúc này, Trịnh Tuyết Dương mềm lòng định đồng ý.
“Tuyết Dương, nếu cháu đồng ý, bây giờ đến nhà họ Thanh, bà ngoại rất nhớ cháu!”
Rõ ràng, bà cụ Thanh Kiều đã tính toán hết mọi chuyện, đang chờ đợi giây phút động lòng của Trịnh Tuyết Dương.
“Bà ngoại, cháu… Trịnh Tuyết Dương vừa định nói đồng ý, Bùi Nguyên Minh đã đi tới, cầm lây điện thoại di động của Trịnh Tuyết Dương, nhẹ giọng nói: “Nhà chúng tôi không có mua bảo hiểm, cám ơn”
“Bùi Nguyên Minh, là bà đây!” Tuy rằng bà cụ Thanh Kiều có chút tức giận, nhưng lúc này cũng không dám ngông cuồng.
“Bà là ai? Tôi có biết bà không? Tôi có thể làm phiên bà đừng gọi điện quấy rối vợ tôi được không? Cô ấy đang bận khởi nghiệp!”
Bùi Nguyên Minh chế nhạo, cúp điện thoại, thuận tay chặn số bà ta.
Lúc này, Trịnh Tuấn bước ra nói: “Bùi Nguyên Minh, sao vậy?”
Bùi Nguyên Minh cười nói: ‘Nhà họ Thanh muốn lừa chúng ta giúp bọn họ trả nợ, con đã chặn điện thoại của bọn họ!”
Nghe đến nhà họ Thanh, Trịnh Tuấn vẻ mặt khó coi nói: “Đúng vậy, phải chặn bọn họ. Chúng ta đừng có liên quan gì đến nhà đó cả!”
Nói xong ông ta không chỉ lấy điện thoại của.
mình chặn số mà còn chặn cả số trong điện thoại của Thanh Linh.
Ở bên nhà họ Thanh, sắc mặt bà cụ Thanh Kiều xám xịt, sau khi thử một vòng thì phát hiện gọi điện thoại đều không liên lạc được.
“Trịnh Tuyết Dương, con khốn nạn này, thực sự đã chặn số điện thoại di động của chúng ta!”
*Cô ta cố tình làm vậy!”
Người nhà họ Thanh run lên vì tức giận.
Trịnh Tuyết Dương lúc này mới nhìn về phía.
Bùi Nguyên Minh, thở dài: “Chồng à, em biết anh là muốn tốt cho em, nhưng hình như đã xảy ra chuyện với nhà họ Thanh”
*Công ty Bạch Vân sắp phá sản, em rất muốn giúp họ!”
Bùi Nguyên Minh nói: “Em quên rồi sao? Họ đã tố chức họp báo rồi và hoàn toàn cắt đứt quan hệ với gia đình chúng tai”
*Người ta không muốn chúng ta nữa, tại sao chúng ta lại dùng gậy chọc vào bánh xe của người khác làm gĩ?”
Trịnh Tuyết Dương nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhưng mà, em nghe bọn họ nói, công ty đã xảy ra chuyện.
“Đó là công ty của em sao? Cho dù xảy ra chuyện thật thì cũng có liên quan gì đến em?”
*Em cho rằng nhà họ Thanh gọi điện thoại đến là có ý gì?”
“Trừ phi chỉ là để cho em xử lý đống hỗn độn đó mà thôi!”
*Xử lý xong rồi, bọn họ sẽ lại đá em đi!”
*Nếu xử lý không tốt, bọn họ sẽ đố trách nhiệm và món nợ cho em”
“Trong mắt bọn họ, em không bằng một người dự phòng, em có hiểu không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.