Chương trước
Chương sau
Chương 1070
“Cái gì?”
Nghe nói như vậy, Thanh Quốc Lai bị dọa sợ mà lui về phía sau mấy bước, trên mặt đều là vẻ Sợ hãi.
Những tên Thanh tra khác đi theo anh ta tới nơi này cũng đều hít phải khí lạnh, cảm giác mình sắp điên rồi.
Tình huống gì đây? Một người tùy tùy tiện tiện nhảy ra giữa đường làm việc nghĩa vậy mà lại có thể người đứng đầu nhiệm kỳ kế tiếp của đơn vị Bộ binh Đà Nẵng?
Cái này, cái này, cái này, cái này…
Rõ ràng là hành động tự tìm cái chết mà!
Thanh Quốc Lai ý thức được mình mới vừa phạm phải một sai lầm lớn đến như thế nào, giờ phút này cả người của anh ta cũng đều run rấy.
Nhà họ Thanh là dòng họ có tiếng thuộc hàng thứ nhất không sai.
Nhưng mà vấn đề là, người đứng đầu đơn vị Bộ binh Đà Nẵng chắc chắn chính là một nhân vật lớn thuộc phái thực quyền.
Bất kể như thế nào thì nhà họ Thanh cũng không đắc tội nổi.
Mấu chốt nhất là, mới vừa rồi anh ta còn nói, anh ta chính là luật pháp của Đà Nẵng, cái này…
Giờ phút này Thanh Quốc Lai lại ý thức được, sai lâm mà anh ta phạm phải có bao lớn.
Sự sai lầm này có thể sẽ khiến cho nhà họ Thanh trực tiếp biến mất không còn dấu vết ở Đà Nẵng.
Sau khi biết rõ mối quan hệ của Thanh Quốc Lai và Thanh Thiếu Bình, Viên Cảnh Thiên lại lạnh lùng cười: “Thì ra là như vậy!”
“Hóa ra nhà họ Thanh chính là luật pháp ở bên trong địa giới của Đà Nẵng sao!”
“Không trách Thanh Thiếu Bình ông lại muốn đích thân đưa tôi đi!”
“Hóa ra là ông đã chuẩn bị để cho con trai ông dùng một phát súng giết chết tôi à?”
“Ông thật là to gan đấy!”
Lời này của Viên Cảnh Thiên đã trực tiếp dọa cho Thanh Thiếu Bình sợ đến mức mềm nhữn hai chân.
Mưu sát người đứng đầu của Bộ binh?
Tội này quá lớn!
Ngay tức khắc, Thanh Thiếu Bình nhào lên phía trước thật nhanh, nói: “Tổng chỉ huy, hiểu lâm thôi! Hết thảy đều là hiểu lầm thôi!”
“Con trai tôi chỉ là đang thi hành công vụ mà thôi, kết uquar là không cẩn thận đụng phải cậu, cậu tuyệt đối không nên để trong lòng!”
“Tôi sẽ bảo nó xin lỗi cậu ngay lập tức!”
“Thi hành công vụ? Được, vậy cậu nói cho tôi biết, các cậu tới đây để thi hành công vụ gì? Mau nói cho rõ ràng chuyện này ra cho tôi!” Viên Cảnh Thiên lạnh lùng nói.
“Điều này.. “
Thanh Thiếu Bình và Thanh Quốc Lai liếc mắt nhìn nhau một cái, chuyện này không dễ giải thích.
Bởi vì trong này dính líu tới lợi ích của nhà họ Thanh, cho nên một khi mà Viên Cảnh Thiên muốn tra rõ vậy thì rất có thể một ít chuyện không nên để lộ ra của nhà họ Thanh cũng sẽ bị tra ra được.
Như vậy đối với nhà họ Thanh mà nói là chuyện hoàn toàn có tính hủy diệt hết thảy!
Cho nên, giờ phút này chắc chắn bọn họ không thể nói nói thật!
Lúc này, Thanh Quốc Lai khẽ lau mồ hôi lạnh rồi nói: “Tổng chỉ huy, hiểu lầm thôi, thật sự chỉ là hiểu lầm, chúng tôi nghe nói có một tội phạm chạy trốn đang ẩn nấp ở nơi này cho nên mới muốn vào xem một chút mà thôii “Tội phạm chạy trốn? Tôi thấy cậu mới là tội phạm chạy trốn!” Vẻ mặt của Viên Cảnh Thiên vẫn tràn đầy tức giận, gầm lên rồi thả rơi một cái tát lên trên mặt của Thanh Quốc Lai.
Người này lại dám nói Tổng giáo đầu là tội phạm chạy trốn?
Tự tìm cái chết!
“Dạ dạ dạ, tôi là tội phạm chạy trốn, tóm lại ngàn sai, vạn sai đều là tôi sail”
“Anh là người bề trên đừng chấp nhặt với đám tiểu nhân như chúng tôi, bỏ qua cho chúng tôi đi!”
Thanh Thiếu Bình và Thanh Quốc Lai liên tục nói xin lỗi, còn thiếu điều quỳ xuống nữa mà thôi.
Thanh Thiếu Bình lại hận không thể bóp chết được Thanh Quốc Lai.
Ông ta khó khăn lắm mới có thể tạo được chút ít quan hệ với Viên Cảnh Thiên nhưng mà cái tên phá của này lại trêu chọc Viên Cảnh Thiên người ta đến mức xứng đáng với tội chết, thử hỏi công sức của ông ta bỏ đi đâu rồi?
“Nói xin lỗi với tôi? Người mà các người phải xin lỗi không phải là tôi thì phải? Phải xin lỗi người trong cuộc mới đúng chứt”
“Chỉ cần anh ấy có thể tha thứ cho các người, vậy thì tôi cũng không có vấn đề gì!”
Nghe được lời này của Viên Cảnh Thiên, Thanh Thiếu Bình rất nhanh đã hiểu được.
Vốn dĩ Viên Cảnh Thiên tức giận cũng không phải là bởi vì Thanh Quốc Lai bất kính.
Nguyên nhân mà anh ta tức giận, tám phần là bởi vì người bên ngành cảnh sát tùy ý làm bậy, lạm dụng chức quyền!
Vào giờ khắc này, Thanh Thiếu Bình là người đầu tiên tiến lên, khom lưng nói: “Nguyên Minh à, dù sao thì chúng ta cũng là họ hàng, trước đó đều là do bên cậu không đúng, cậu bảo đảm với cháu, sau này sẽ không đến quấy rầy cháu nữa, cầu xin cháu tha thứ cho cậu và Quốc Lai đi Rõ ràng những hành động và lời nói này của ông ta làm làm cho Viên Cảnh Thiên xem.
Thanh Quốc Lai cũng cắn răng mà khom người xuống nói: “Cũng là lỗi của chúng tôi, đều là hiểu lầm thôi”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nhìn màn kịch này, hờ hững nói: “Bây giờ nể mặt mối quan hệ họ hàng thân thích của chúng ta, nếu như cậu có thể quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi vậy thì tôi có thể cân nhắc bỏ qua cho cậu”
Nghe thấy được lời nói “chó cậy thế người”
này của Bùi Nguyên Minh, cả người Thanh Quốc Lai lại tức giận đến phát run, Bùi Nguyên Minh vậy mà lại dám đưa trả lại những lời giống ý như vừa rồi anh ta nói để trả lại cho anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.