Chương trước
Chương sau
Chương 1008
Nhà họ Thanh.
Bà cụ Thanh Kiều ngồi ngay ngắn ở trên ghế salon, trầm giọng nói: “Chuyện đã được làm rõ. Mẹ vốn là còn tưởng rằng cái tên phế vật Bùi Nguyên Minh này có bối cảnh gì nữa cơ đấy!” “Hóa ra nó cũng chỉ là tài xế lái xe cho một nhân vật lớn mà thôi!” “Lần này có thể cứu Trịnh Tuyết Dương về, cũng là bởi vì nhân vật lớn mà nó làm công cho ra tay giúp đỡ mà thôi.” “Khánh, con có điều tra ra được thắng đó nó làm công cho nhân vật lớn nào không?”
Thanh Khánh cau mày nói: “Con có điều tra rồi. Nhưng đầu mối nào cũng chỉ đến hướng nước ngoài hết. Con nghi là, nhân vật lớn mà cậu ta làm công cho kia, là một người trở về từ nước ngoài!” “Người từ nước ngoài về này hẳn không có căn cơ hay thế lực gì, có điều, vì là mác nước ngoài cho nên Dương
Định Quốc bên này cũng phải giúp người đó, bởi vì đây là chính sách nâng đỡ.” “Trên thực tế, đêm hôm đó người của Sở Cảnh sát Dương Thành điều người đến bao vây bờ biển Hoàng Kim, cũng là bởi vì Dương Định Quốc ra lệnh.” “Mặc dù Dương Định Quốc không có nói ra, nhưng mọi người đều đoán được, tám phần mười là do ông ta làm.” “Thì ra là như vậy.” Bà cụ Thanh
Kiều gật đầu: “Không nghĩ tới cái thằng phế vật này còn có một chút vận may, lại có thể biết một đại nhân vật như vậy.”
Thanh Khánh cười nói: “Mẹ, nếu đã như vậy, chúng ta chẳng cần phải sợ cái thằng chui gầm chạn đấy làm gì!” “Nó là tài xế của nhân vật lớn kia. Người đó đã ra tay giúp nó một lần, chẳng lẽ không có lần thứ hai à?” “Cái thứ gọi là ân tình, dùng một lần, thiếu nợ thêm một lần!” “Vậy ý của con là?” Bà cụ Thanh Kiều khẽ cau mày.
Thanh Khánh lạnh lùng nói: “Khu làng du lịch núi Bạch Vân quá đắt giá. Hơn nữa, lại có liên hệ với ông Chung. Giá cả chỗ đó sau này rất có thể sẽ tăng vọt lên đến hơn mười lần đó!” “Chúng ta không thừa dịp lúc này, thu mua lại công ty của Trịnh Tuyết
Dương vào tay, thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa!” “Có được công ty của Trịnh Tuyết Dương, nhà họ Thanh chúng ta tuyệt đối có cơ hội trở thành dòng họ cao cấp!”
Bà cụ Thanh Kiều cau mày nói: “Nhưng, tập đoàn Thiện Nhân có tới 51% cổ phần khống chế ở bên công ty đó lận…”
Thanh Khánh cười nói: “Cái này dễ, đến lúc đó tìm một công ty ma, thần không biết quỷ không hay đem tài sản chuyển đi hết.” “Chờ đến khi tập đoàn Thiện Nhân biết, thì mọi sự cũng đã rồi!” “Hơn nữa, Trịnh Tuyết Dương đã từ chối lời cầu hôn của Thế tử Minh rồi còn gì, Con không tin tập đoàn Thiện Nhân sẽ còn chú ý đến chuyện của cô ta như vậy nữa đâu!” “Mấu chốt nhất là, bỏ lỡ lần này rồi, chúng ta có thể sẽ không có cơ hội như này nữa!”
Bà cụ Thanh Kiều suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: “Được, nếu đã như vậy thì chuyện này cứ dựa theo kế hoạch cũ mà đi làm đi.” “Tất cả tài nguyên của nhà họ Thanh bên này tất cả tài nguyên cũng cho con phân phối, nhớ nhanh chóng chính xác đó!”
Thanh Khánh đứng lên, cười nói: “Mẹ, mẹ yên tâm đi. Dù gì con cũng là dân lão luyện ở Đà Nẵng này. Hạ Trung
Hưng cũng chưa chắc có thể so được với con!” “Gần đây các phe đều đang chuẩn bị buổi lễ điều binh ở Đà Nẵng, chúng ta thừa dịp không người chú ý, mau sớm giải quyết chuyện này, có thể nói là thần không biết quỷ không hay!”
Thanh Khánh nói xong, ông ta cùng bà cụ Thanh Kiều hai người nhìn nhau một cái, rồi phá lên cười ha ha ha.
Nhà họ Thanh cần nhân mạch có nhân mạch, cần chỗ dựa có chỗ dựa, duy chỉ có một cái thiếu ấy chính là tài sản kếch xù.
Lần này chỉ cần có thể thu mua được công ty của Trịnh Tuyết Dương, như vậy, địa vị nhà họ Thanh bọn họ sẽ không còn giống như lúc trước nữa.
Bà cụ Thanh Kiều rất rõ ràng, nhà họ Lý ở Cảng Thành nhất định rất muốn giết chết Thể tử Minh.
Nếu đã như vậy, chỉ cần lần này thuận lợi, thì địa vị ngày sau của nhà họ Thanh lại còn không phải ở đỉnh của Đà Nẵng này hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.