Chương trước
Chương sau
Chương 978
Lúc này, tại sân bay Dương Thành.
Một đoàn người bước ra từ lối đi dành cho khách vip, người dẫn đầu chính là Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng.
Chỉ là trước kia hai người họ kiêu ngạo ngang ngược, lúc này lại thấy giống như người hầu. Đi ngay sau bọn họ là một người mặc âu phục thêu hoa, một thanh niên trẻ trung mang sắc mặt lạnh lùng.
Lúc này anh ta thản nhiên nói: “Trịnh Chí Dụng, Trịnh Thu Hằng, đừng có mà nói ông đây chưa cho các người cơ hội!”
“Bây giờ các người phải thể hiện tốt hơn nữa, nếu như mời được thầy Chung Nam Sơn về Tứ Hải thì chúng tôi sẽ cho các người làm người hầu ở nhà họ Chân!”
“Nếu như không làm được thì mau cút đi! Nhà họ Chân chúng ta có rất nhiều chó, không thiếu một hai con đâu!”
Trịnh Chí Dụng cúi đầu xuống, khom lưng: “Cậu Chân Hàn Tước, cậu yên tâm đi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, Dương Thành là địa bàn của chúng tôi, lần này chúng tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
Trịnh Thu Hằng lại nở một nụ cười kiều mị, nói: “Anh Chân Hàn Tước, anh đi đường vất vả rồi, đêm nay người ta sẽ phục vụ anh thật tốt!”
“Bốp…”
Chân Hàn Tước còn chưa mở miệng thì cô thư ký bên cạnh anh ta đã đi lên tát một phát vào mặt Trịnh Thu Hằng, lạnh lùng nói: “Chỉ là một con chó mà cũng xứng sao?”
“Tôi không xứng! Tôi không xứng!”
Trịnh Thu Hằng không dám phàn nàn gì, lúc này chỉ có thể cúi đầu khom lưng nở nụ cười.
Lúc cô ta và Trịnh Chí Dụng nhìn nhau, trong mắt đều là oán giận!
Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương!
Các người không ngờ đâu đúng không! Chúng tôi đã trở lại! Chỉ cần giết chết được các người thì dù có phải làm con chó nhà người ta, chúng tôi cũng sẽ làm! Trừ nhà họ Chân ở Tứ Hải thì cũng có không ít các gia tộc lớn nhỏ đến Dương Thành.
Cũng không biết là ai đã truyền tin tức thầy Chung Nam Sơn phải về nước ra ngoài. Có thể nói rằng hiện tại tất cả giới thượng lưu trong vòng luẩn quần ở Đại Hạ đều đã biết tin này.
Trong giới y học này, các nhân vật lớn như thế luôn là khách quý của các dòng họ hàng đầu, nghe nói ngay cả Đại Long Đầu cũng khách sáo với thầy Chung Nam Sơn.
Từ điểm này cũng có thể thấy thầy Chung Nam Sơn có địa vị gì trong giới y học.
Lúc này bên tập đoàn Thiện Nhân có rất nhiều người cũng đang bàn luận về chuyện này.
Dù sao thì bây giờ tập đoàn Thiện Nhân cũng như là nóc nhà của Đà Nẵng, bây giờ thầy Chung Nam Sơn về nước, về tình về lý cũng phải mời ông ta đến tập đoàn ngồi một chút, hữu nghị tiếp đón chủ nhà.
Vì chuyện này mà mặc dù tâm trạng của Hạ Vân không tốt lắm nhưng vẫn cố ổn định lại cảm xúc, tự mình trở về chống đỡ tập đoàn Thiện Nhân. Hạ Vân đã hiểu tại sao bà cụ Hạ Mai lại đột ngột đến Dương Thành.
Hoá ra là vì thầy Chung Nam Sơn đến. Nếu như có thể mời thầy Chung Nam Sơn đến khám và chữa bệnh cho bà cụ Hạ Mai thì có khi nhà họ Hạ sẽ không làm Bùi
Nguyên Minh khó xử nữa. Vì chuyện này mà Hạ Vân đã tận dụng tất cả khả năng và mối quan hệ mà cô ta có, ngay cả bên Hạ Trung Hưng cô ta cũng đã gọi qua mấy cuộc điện thoại.
Nhưng cuối cùng cô ta phải thất vọng rồi. Đơn giản là vì không ai có thể hẹn trước với thầy Chung Nam Sơn!
Vị ngôi sao sáng trong giới y học ở Đại Hạ này rất khó tính, trừ phi là người ông ta thích, không thì ông ta không thèm nể mặt ai cả.
Hạ Vân cố gắng suốt ba ngày, cuối cùng tất cả như lấy giỏ trúc đi múc nước, thành công dã tràng.
Vốn dĩ cô ta muốn mượn cơ hội này để giúp Bùi Nguyễn Minh giải quyết phiền phức từ nhà họ Hạ ở Yến Kinh nhưng bây giờ không phải là không muốn, mà là không thể làm được.
Buổi chiều ngày thứ ba, Bùi Nguyên Minh đã mất tích hai ngày đến tập đoàn Thiện Nhân. “Tìm giúp tôi một chiếc xe thương vụ, nhớ là bình thường một chút, tốt nhất là xe tải, càng rách càng tốt, tôi đến sân bay đón một người” Bùi Nguyên Minh đi vào phòng tổng giám đốc ra lệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.