Chương 737
Cùng lúc đó.
Trịnh Khánh Vân đi tới thị trường Vân Ngoạn, khu mua bán đồ văn hóa mỹ nghệ nổi tiếng của Dương Thành.
Nếu muốn mua quà tặng cho ông cụ nhà họ Thanh thì đương nhiên không thể mua đồ bình thường được.
Trịnh Khánh Vân mang theo tấm thẻ Trịnh Tuyết Dương đưa, chuẩn bị đến nơi này tìm món quà có ý nghĩa.
Chẳng mấy chốc, cô ta đã nhìn trúng một đôi bát sứ Thanh Hoa, cảm thấy rất yêu thích, đang cần thận xem kỹ lại, muốn đi hỏi mua bán thế nào.
Bỗng nhiên có hai người đi đến từ phía sau.
Một người ép chiếc bát sứ Thanh Hoa mà cô ta đang xem, một người nói với nhân viên bán hàng: “Chúng tôi muốn mua đôi bát sứ Thanh Hoa này.” “Này, nói thế nào thì buôn bán cũng phải chú ý trước sau, các người không thấy tôi muốn mua cái này à?”
Trịnh Khánh Vân lập tức mở miệng nói.
Hai người phía trước lập tức quay đầu, nhìn diện mạo thì là người da vàng, nhưng cả hai đều rất đỏm dáng.
Một người trong đó liếc nhìn Trịnh Khánh Vân một lượt từ đầu tới chân, dùng tiếng Trung bập bẹ nói: “Em gái, bát sứ này là quốc bảo của Bổng Lạc chúng tôi, chúng tôi mua về là đương nhiên.” “Người Đại Hoa Thông các cô không hiểu giá trị..” Trịnh Khánh Vân có chút ngốc, đây không phải người nước Bồng Lạc à?
Anh mua đồ thì cứ mua, lại còn nói đồ của Đại Hoa Thông tôi là của nước Bổng Lạc gì đó, quả thực là không biết xấu hổ.
Cái này không chỉ là chèn ép người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286981/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.