Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bị hai kẻ đang chạy trốn khó hiểu này xúc phạm một cách vô cớ, Trịnh Khánh Vân không khỏi có chút tức giận.
Cô ta nắm lấy cánh tay Bùi Nguyên Minh rồi lạnh lùng nói: “Hai người đó không biết từ nơi nào mà chạy ra!”
“Các người chỉ là đồ tục nhân có ánh mắt thiển cận mà thôi!”
“Anh rể tôi rất lợi hại! Đặc biệt là các người, đồ khốn nạn này!”
“Anh cho rằng là anh rể của tôi thật sự sợ anh sao? Anh rể tôi chỉ là không muốn so đo với anh mà thôi!”
“Bởi vì anh ở trong mắt của anh ấy, chỉ giống như con kiến hôi vậy!”
Trịnh Khánh Vân thật sự không biết Bùi Nguyên Minh có thân phận gì. Bất quá người dám tùy tiện viết tài sản mấy trăm triệu thành tên của cô, tùy tiện liền có thể mua nhà hàng xoay ở tháp Dương Thành, khẳng định không thể là người mà tên hề Vân Thanh Chí có thể khiêu khích được.
“Bùi Nguyên Minh, dì nhỏ này của anh, cũng thật đúng là đáng yêu quá nha!”
Vân Thanh Chí một chút cũng đều không thèm để ý, mà chỉ trưng ra một vẻ mặt tươi cười khinh miệt.
“Tôi là con kiến sao? Tốt thôi, tôi thừa nhận chuyện này, ở trước mặt một nhân vật như cậu chủ Bùi cao cao tại thượng như thế này, tôi xác thật chỉ là một con kiến hội mà thôi…”
“Nhưng Vân Thanh Chí tôi dù sao cũng là người đến từ dòng họ nhà họ Vân, mà nhà họ Vân tôi lại là dòng họ lớn nhất ở Dương Thành, tôi vốn sinh ra đã như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286943/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.