Ban đêm, Bùi Văn Kiên đi đến phòng của Bùi Nguyên Giáp: “Tộc trưởng, tôi vừa nhận được tin tức, người nhà họ Thanh cũng tới tham gia lễ mừng thọ của chúng ta…”
“Nhà họ Thanh…” Bùi Nguyên Giáp cười lạnh.
“Bùi Nguyên Minh…” Bùi Văn Kiên giống như cười mà không phải cười mở miệng nói
. “Hắn? Hắn nguyện ý trở về rồi? Hay là, hắn muốn..”
Bùi Nguyên Giáp khẽ cau mày, ông ta cùng Bùi Văn Kiên đều hiểu rõ, Bùi Nguyên Minh chính là người kia.
Lần này bọn họ hoàn toàn không có ý mời Bùi Nguyên Minh, nhưng đối phương đã có tên trong danh sách khách mời.
“Để cho hắn tới!”
Một lát sau, Bùi Nguyên Giáp có quyết định. “Nếu hắn đã trở về Dương thành, như vậy sẽ luôn có thời điểm chính thức chạm mặt, lễ mừng thọ là lúc rất thích hợp..”
“Dĩ nhiên, hắn cũng để cho chúng ta đều biết rằng, ba năm qua hắn nằm gai nếm mật, chịu mọi gian truân vất vả…”
“Người ngoài đều cho rằng hắn biến thành một kẻ vô dụng, ở tại một cái Trịnh Gia nho nhỏ heo chó cũng không bằng, nhưng hắn ở trong tối đã sắp xếp bao nhiêu bố trí, từ một điểm này là có thể nhìn thấu…”
“Lễ mừng thọ lần này, coi như là chính thức gặp mặt hắn lần nữa sau ba năm nếu như thời cơ thích hợp, đến khi lễ mừng thọ kết thúc, chúng ta sẽ đưa hắn lên đường đi…”
Sắc mặt của Bùi Nguyên Giáp bình thản, dường như đang nói chuyện đương nhiên.
Bùi Văn Kiên cười nói: “Nếu là gia tộc có lệnh, diệt trừ đương nhiên là sẽ thi hành…” ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286936/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.