Bùi Nguyên Minh cau mày không để ý tới câu hỏi của họ, rồi đột nhiên anh nâng cao tông giọng: “Nói mau! Rốt cuộc tấm chi phiếu này là sao?”
“Thì là…”
Trịnh Tuấn hơi do dự. “Nói!” Bùi Nguyên Minh quát ầm lên, rít từng từ qua kẽ răng.
Bấy giờ trên người anh tản ra hơi thở cuồng bạo, tàn nhẫn không thể tả được khiến hơi thở của Trịnh Tuấn và ông cụ Trịnh như ngừng lại. Bây giờ trông hai người họ như bị một bàn tay lớn kìm kẹp. Mà lúc này, thứ đáng sợ nhất chính là ánh mắt của
Bùi Nguyên Minh.
Trịnh Tuấn bị anh dọa cho hết hồn nên nhanh chóng kể lại toàn bộ sự việc cho anh nghe.
“Khách sạn Wilson ở Dương Thành.” “Cô ấy đi bao lâu rồi?” Bùi Nguyên Minh vẫn quát ầm lên. “Phải nửa tiếng rồi, giờ có đến chắc cũng không còn kịp nữa.” Trịnh Tuấn nói trong sự run rẩy.
Ông cụ Trịnh cũng gật đầu rồi nói: “Đúng thế, dù có lái xe thể thao đến thì cũng muộn rồi.”
Bùi Nguyên Minh thẳng tay ném đống giấy tờ chứng nhận lên mặt đất rồi nhanh chóng chạy ra ngoài, anh vừa chạy vừa gọi điện thoại cho Đường Nhân Đồ.
“Nhân Đồ, tôi cần một chiếc máy bay trực thăng, tôi đang ở…” Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng đến cùng cực, anh hoàn toàn không muốn dùng sức bởi đây chưa phải lúc cần dùng đến.
Chưa đầy ba phút mà anh đã chạy lên sân thượng của tòa nhà bên cạnh bãi đất, một chiếc trực thăng vũ trang đã đậu ở đó để đón anh. Bên dưới, tất cả người qua đường đều bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286920/chuong-676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.