Lúc này, Trịnh Chí Dụng trực tiếp nhảy bật dậy, tức giận ngất trời mở miệng nói.
Trịnh Tuấn tranh thủ cho kịp thời cơ: “Các người không thấy Bùi Nguyên Minh không có ở đây sao? Cậu ta đã sớm tìm đường chạy trốn rồi!”
Ông cụ Trịnh lập tức giận dữ đến mức hét lớn: “Bùi Nguyên Minh! Thằng súc vật này! Để xem tôi có làm thịt cậu không!”
“Đi! Chúng ta đi tìm tên khốn kiếp Bùi Nguyên Minh tính sổ!”
Một đám người hung hăng rời đi.
Đến khi đám người nhà họ Trịnh cũng rời đi, Trịnh Tuấn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Khá tốt là mình thông minh, nếu không mình sẽ thật sự bị đánh chết mất. “Bà xã! May mà còn có bà, nếu không bọn họ sẽ không tin tôi!”
Trịnh Tuấn mặt dày mở miệng nói. “Nếu như không phải là vì cứu ông, tôi sẽ nói như vậy sao?”
“Nhưng mà cái thằng Bùi Nguyên Minh kia chỉ là một tên rác rưởi vô dụng cũng không có ích lợi gì, dùng để chịu oan ức cũng được!”
“Đi thôi, nhanh đi tìm em gái và em rể, đế bọn họ . cho tôi mượn tiền…” “Nếu không không trả nổi tiền, những người này sẽ chặt ngón tay của ông đấy!”
Thanh Linh than thở mở miệng nói.
Bà ta vừa nói ra lời này, Trịnh Tuấn lập tức không nói nhảm nữa mà trực tiếp tìm một ít quà tặng quý giá trong nhà ra.
Hai người nhanh nhanh chóng đến khách sạn của Thanh Nhã, nhanh chóng làm thủ tục vào cửa. “Chị! Anh rể: Sớm như vậy mà hai người đến tìm bọn em có chuyện gì không?”
Hai mắt Thanh Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286909/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.