Chương trước
Chương sau
Chương 221: Ngoại tình?
“Trịnh Thu Hằng, cô có ý gì hả?” Vốn dĩ thì Trịnh Tuyết Dương đã đang khó chịu sẵn rồi, cộng với lại bây giờ cô đang là giám đốc dự án trung tâm thương mại, dù là thân phận hay địa vị nhà họ Trịnh thì cũng đã khác xưa nên là giờ cô cảm thấy cực kỳ giận dữ, cô nhìn chằm chằm vào Trịnh Thu Hằng, bày ra dáng vẻ hỏi tội cô ta.
Trịnh Thu Hằng cười nhẹ, liếc Trịnh Tuyết Dương từ trên xuống dưới rồi nở một nụ cười mỉm, nói rằng: “Tôi có ý gì ấy hả? Trịnh Tuyết Dương, chẳng phải trong lòng cô tự hiểu rồi hay sao?”
“Ban đầu biết là ông chồng ở rể của cô là kẻ bất lực, tôi còn thấy thương cảm với cô nữa cơ, nhiều lúc còn ra mặt nói chuyện thay cô nữa ấy chứ, có điều, không ngờ là cô lại là cái loại phụ nữ như này đấy. Thấy bảo là cô với chồng cô cưới nhau được ba năm nay rồi nhưng ngay cả tay cô anh ta cũng chưa từng chạm đến, lúc nghe thế tôi còn không tin cơ nhưng giờ thì tôi tin rồi, bởi vì cô đã ngoại tình với người khác rồi mà.”
Ngoại tình?
Bây giờ thì Trịnh Tuyết Dương giận thật rồi, chuyện này quá nghiêm trọng, cô ta đang sỉ nhục, hủy hoại sự trong sạch của cô.
“Trịnh Thu Hằng, buổi sáng cô chưa đánh răng có phải không, sao miệng thối thế, cứ như bồn cầu vậy, cô không biết là xúc phạm đến danh dự của người khác là hành động phạm pháp à?” Trịnh Tuyết Dương tức giận nói.
Trịnh Thu Hằng đứng dậy, nói chuyện vẻ cực kỳ hợp tình hợp lý: “Dám
làm không dám chịu à? Vậy cô thử nói xem, dự án trung tâm thương mại xảy
ra chuyện, rốt cuộc thì cô định giải quyết như thế nào?”
“Đương nhiên là tôi sẽ xử lý được rồi!” Trịnh Tuyết Dương đảm bảo.
“Thật sao?” Trịnh Thu Hằng mỉm cười, nụ cười giá rét: “Vậy cô nói cho tôi biết, cô định giải quyết như thế nào, tốn bao nhiêu tiền hả?”
“Không… Không mất tiền…” Trịnh Tuyết Dương sững người ra một lúc, trả lời luôn theo phản xạ. Tối qua lúc Bùi Nguyên Minh có nhắc đến chuyện giải quyết vấn đề này, có điều Thanh Linh lại cảm thấy là Bùi Nguyên Minh với Trần Văn Thức hợp tác với nhau bẫy cô, mặc dù cô có nghi ngờ trong lòng nhưng lại không có chứng cứ rõ ràng.
Mà cho dù sự thật có phải là như vậy hay không thì sáng nay Trịnh Tuyết Dương cũng đã gọi điện tới công trường, đám thợ xây phá phách suốt đêm giờ đã đi rồi, giờ công trường cũng đã khôi phục lại trật tự mọi khi.
“Ha ha ha!” Trịnh Thu Hằng chống nạnh cười bảo: “Không mất tiền cũng có thể giải quyết cơ à? Cô cũng có bản lĩnh đấy, chắc là dùng chiêu trò gì phải không?”
“Trịnh Tuyết Dương, đối phương có phải là Trần Văn Thức hay không? Không tốn tiền cũng giải quyết được việc này, cô đang đùa đấy hả?” Trịnh Chí Dụng cũng tỏ vẻ ngạc nhiên. Anh ta gần như có thể chắc chắn là tối hôm qua, Trịnh Tuyết Dương với lại Trần Văn Thức hẳn là có cái gì đó với nhau, bằng không thì thứ gái điểm như Trịnh Tuyết Dương nào có năng lực giải quyết được chuyện này chứ.
Chẳng qua là anh ta không ngờ Trịnh Tuyết Dương lại hèn tới thế này. Rõ ràng là đã có gì đó với lại Trần Văn Thức nhưng cô lại giả bộ giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Bùi Nguyên Minh đáng thương, đầu anh có nguyên một thảo nguyên xanh mướt, chăn được cả dê ấy chứ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.