Chương 153.
Bùi Nguyên Minh không nói gì, lục tung khắp người, cả nửa ngày trời mới tìm ra được 350 nghìn, sau đó miễn cưỡng đưa cho cô đấu giá viên.
Cũng không thể làm gì hơn, trên người anh ấy thực sự chỉ còn duy nhất 350 nghìn tiền mặt.
“Ha ha ha ha.”
“Ha ha ha, thật là mắc cười quá, vậy mà cũng có người dùng 350 nghìn tiền mặt để mua bức họa Phú Xuân sơn cư đồ’ thật cơ đấy?”
“350 nghìn cất giấu kỹ như vậy, chắc là sợ rơi mất tiêu đúng không?”
“Chả trách lại sợ rơi mất, trên người chắc chỉ còn duy nhất 350 nghìn này thôi nhỉ.”
“Bùi Nguyên Minh, bức hoạ này phải bảo quản cho tốt đấy nhé, lúc nào rảnh chúng tôi sẽ ghé đến tìm anh để chiêm ngưỡng và thưởng thức nó, dù sao cũng là bức họa truyền thế nổi tiếng trị giá 350 nghìn mà! Ha ha ha…”
Tô Hoài Bão và Giang Văn Huy đều ngồi cười hả hê đến mức không khép miệng lại được, tên Bùi Nguyên Minh này có khiếu hài hước thật đấy, anh ta là diễn viên kịch nói ư?
Bùi Nguyên Minh vốn dĩ không muốn để ý đến bọn họ, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Trịnh Tuyết Dương ngày càng khó coi, anh thở dài một hơi rồi bình tĩnh nói: “Bây giờ là thời đại nào rồi, chỉ dựa vào một chút kiến thức trong sách vở xưa là có thể đi giám định được sao?”
“Xì xào…”
Chỉ trong phút chốc, không ít người đổ dồn ánh mắt vào Bùi Nguyên Minh một lần nữa, thằng cha này không bị điên đó chứ? Đến lúc này rồi lẽ nào còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286397/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.