Chương 147.
Tô Hoài Bão nhanh chóng gửi cho Triệu Lan Hương một tin nhắn.
Triệu Lan Hương nhìn điện thoại di động. Mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng cô ta vẫn lập tức đứng dậy, cười nói: “Tuyết Dương, em đừng ngoi cạnh cái tên vô dụng này nữa, không khéo anh ta lại lây cái sự nghèo túng trên người cho em đấy. Tối nay em cần phải có chút may mắn mới được, mau đổi vị trí với chị đi! Một lát nữa cậu Hoài Bão còn phải dẫn em đi gặp lãnh đạo cấp cao của công ty đầu tư Bùi Thị đó!”
Trịnh Tuyết Dương không hề nghĩ ngợi mà nói ngay: “Không sao đâu. Em ngồi ở đây được rồi.”
Mặc dù giờ phút này Trịnh Tuyết Dương cảm thấy có chút xấu hổ lúng túng, nhưng mà cô cảm thấy ngồi cạnh Bùi Nguyên Minh vẫn yên tâm hơn so với lúc ngồi cạnh Tô Hoài Bão.
Loại yên tâm này không phải là sự đầy đủ về vật chất mà là khiến cô cảm thấy yên bình, giống như là lúc về tới nhà sau đó thoải mái ngã mình lên cái giường nhỏ vậy.
Tuy Trịnh Tuyết Dương không biết cảm giác này xuất phát từ đâu nhưng vẫn từ chối lời đề nghị của Triệu Lan Hương theo phản xạ.
Triệu Lan Hương bực tức giậm chân nhưng cũng không thể làm gì được. Chuyện này cô ta không thể làm quá rõ ràng nên chỉ có thể ngồi xuống lại, hung tợn trừng Bùi Nguyên Minh một cái rồi nói: “Cái tên vô dụng kia, tôi cảnh cáo anh một lần nữa, đừng làm trễ nãi thanh xuân của Tuyết Dương. Làm người phải biết tự lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286391/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.