Chương trước
Chương sau


“Đương nhiên, nếu như Bùi tiểu hữu nể tình, có thể cùng ta đi dạo mấy bước hay không.”

“Có mấy câu, có lẽ ta đối với người khác, không thể nói, đối với cậu, lại có thể nói ra.”

Đang khi nói chuyện, Trương Quân Nguyên làm một dấu tay xin mời.

Bùi Nguyên Minh sau khi suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu nói: “Được, vậy vãn bối liền cung kính không bằng tuân mệnh.”

 

Một phương diện, Bùi Nguyên Minh, xác thực không quá muốn để Trương Quân Nguyên bước vào Tứ Hợp Viện của mình, dù sao, bên trong có chuyện riêng tư của mình, mười phần không thích hợp.

Một mặt khác, thì Trương Quân Nguyên đã yêu cầu như thế, khẳng định là có lời trọng yếu muốn nói.

Đã như vậy, mình cũng không ngại nghe nhìn một chút, ông ta đến cùng, muốn nói gì.

Gửi một tin nhắn cho Trịnh Tuyết Dương xong, Bùi Nguyên Minh một bước tiến lên.

Nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, trên mặt Trương Quân Nguyên lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó liền ra hiệu tùy tùng, đưa cho mình một cây gậy chống.

Ông ta chống gậy, mang theo Bùi Nguyên Minh, tập tễnh hướng về phía trước đi tới.

Về phần đám vệ sĩ, tinh quang bên trong tám cặp mắt b ắn ra bốn phía, huyệt thái dương cao cao nâng lên kia, mặc dù muốn đi theo, lại bị Trương Quân Nguyên khoát tay ngăn lại.

Rất nhanh, hai người đã đến một bờ kè khô ráo bên ngoài Tứ Hợp viện.

Làn gió Thu Phong khẽ phơ phất, làm cho nơi đây, có ý lạnh nhàn nhạt.

Bùi Nguyên Minh nhìn xem ngày mùa thu tiêu điều, cũng không chủ động mở miệng.

“Bùi Đại Biểu, hôm nay đến đây, có mấy chuyện muốn tìm cậu tâm sự.”

Trương Quân Nguyên không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.

“Xin cứ nói.”

Bùi Nguyên Minh cũng không nói nhảm.

Trương Quân Nguyên một vẻ mặt thành ý nói ra: “Một, là lần xúc phạm đến danh dự này đối với cậu, ta xin đại biểu cho Giới Thành, lần nữa nói lời xin lỗi với cậu.”

“Mà lại, sau khi trải qua chuyện này, nội bộ Giới Thành cũng sẽ tiến hành một loạt chấn chỉnh, đảm bảo những chuyện tương tự, sẽ không xảy ra lần nữa.”

Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Trương Lão, xin lỗi cũng không cần đâu, về phần chỉnh đốn hay không, tôi giờ phút này, cũng không quan tâm.”

Có một câu, Bùi Nguyên Minh không nói ra, chính là chờ thời điểm, nhín được chút thời gian, chính mình sẽ thật tốt đi chỉnh đốn.

“Bất kể nói thế nào, chuyện này đều là lỗi của chúng ta, ta cũng đã cảnh cáo những tên oắt con kia.”

“Ai còn dám tiếp tục bởi vì việc này, tự dưng đi tìm cậu gây chuyện.”

“Như vậy, không cần Bùi Đại Biểu cậu ra tay.”

“Ta sẽ đích thân, đánh gãy chân của bọn hắn.”

Trương Quân Nguyên vẻ mặt thành thật.

“Hai, ta muốn đối với cậu, nói một tiếng cám ơn.”

“Trần Nhân Huyền là một vãn bối ta nhìn rất thuận mắt, ta ở trên người hắn, đã tập trung không ít tâm huyết.”

“Bởi vì cậu có thể lật lại bản án, ta bên này, mới có khả năng quang minh chính đại, tiếp tục kiểm chứng chuyện này, sớm muộn cũng có thể làm cho bản án ngày đó, điều tra ra manh mối.”

“Bằng không mà nói, hắn liền chết vô ích.”

Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Liên quan tới chuyện này, tôi cũng chuẩn bị tiếp tục kiểm chứng.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.