“Không có vấn đề gì, đúng không?”
“Cứ vô tư.”
Bùi Nguyên Minh nhún vai, nhàn nhạt mở miệng: “Ta cần phối hợp như thế nào?”
“Đứng lên là được, đừng làm bất cứ động tác đặc biệt gì, cứ đứng lên như năm người kia là được.”
“Đương nhiên, đứng ở đâu, là tùy ngươi tự mình lựa chọn.”
“Sau khi ngươi đứng ổn định, người của chúng ta liền sẽ đem tiểu y tá kia, mang đến.”
Bùi Nguyên Minh vỗ vỗ lòng bàn tay Trịnh Tuyết Dương, sau đó thần sắc đạm mạc đứng lên, đi đến phía trước nhất đám người, đứng yên.
Rất nhanh, nương theo Diêm La Vương vung tay lên, liền thấy được một nữ nhân nhìn khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, tướng mạo thường thường không có gì lạ, bị người dẫn vào.
Nàng dường chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng như thế này, giờ phút này sắc mặt có chút sợ hãi cùng tái nhợt.
Diêm La Vương ngữ khí nhu hòa đi mấy phần, nói ra: “Tiểu cô nương, ngươi không cần sợ hãi.”
“Chúng ta lần này mời ngươi tới, là vì để ngươi xác nhận hung thủ đêm hôm đó!”
“Ngươi hết thảy cứ làm theo trái tim của mình là được.”
“Mà lại, sau đó chúng ta sẽ tuân thủ thỏa thuận, chẳng những đem cả nhà ngươi, di cư đến một nơi không một ai biết chỗ của các ngươi, sẽ còn để lại cho ngươi đầy đủ tài phú, để ngươi cả một đời này, đủ ăn đủ mặc.”
Nghe nói như thế, nữ tử mới hít sâu một hơi, sau đó nàng nhẹ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/1990900/chuong-7491.html