Chương trước
Chương sau


“Hạ gia các người cũng không sợ, miệng vừa nuốt xuống, mình đã bị ăn tham mà bể bụng hay sao?”

Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Hạ Ngọc Đường đang một mực không mở miệng, khóe mặt giật một cái, hắn nghĩ không ra, Bùi Nguyên Minh đã nghĩ rõ ràng tiền căn hậu quả như vậy.

Thần sắc Hạ Dược Tiến, ngược lại là không có biến hóa quá nhiều, mà là ha hả cười nói: “Bùi Thiếu xuy nghĩ nhiều rồi.”

“Ta lần này, mặc dù lợi dụng Bùi Thiếu, nhưng là cũng không trách được chúng ta a.”

“Dù sao, Hạ Vân là quân cờ quan trọng nhất trong ván này của chúng ta.”

“Đối với chúng ta mà nói, chỉ cần nàng, có thể khiến người gậy ông đập lưng ông, là được.”

“Còn như người xuất hiện, phá giải cục diện là ai, thì người đó, chính là Hạ Gia chúng ta quan tâm.”

Bùi Nguyên Minh thần sắc có chút rét run, nói: “Nếu như tôi không xuất hiện, Hạ Vân chẳng phải là đã rơi vào trong tay người Đảo Quốc rồi sao?”

“Cậu không xuất hiện mà được sao?”

Hạ Dược Tiến thản nhiên cười một tiếng, nói: “Không có Bùi Đại Thiếu cậu, chẳng lẽ liền không có đại thiếu khác hay sao?”

“Bùi Thiếu, không có người nào, mời cậu ra tay.”

“Cậu tự nguyện mà đến, bây giờ muốn dùng chuyện này, tìm Hạ Gia chúng ta gây phiền phức, có chút không thỏa đáng a?”

Nhìn thấy Hạ Dược Tiến, một vẻ giấy dầu không thấm muối, dáng vẻ có chút vô sỉ lưu manh, Bùi Nguyên Minh đều có chút không nói nên lời.

Ông tốt xấu gì, cũng là một trong những gia chủ của thập đại gia tộc cao cấp, lại không chút nào cần mặt mũi hay sao?

Chẳng qua, nhìn thấy Hạ Dược Tiến một dáng vẻ lợn chết không sợ bỏng nước sôi, Bùi Nguyên Minh trong lòng thở dài một hơi, vẫn là thản nhiên nói: “Tốt, đã ông nói tôi là gậy ông đập lưng ông, như vậy chuyện này, tôi liền không cùng người so đo.”

“Thông minh!”

Hạ Dược Tiến hướng về phía Bùi Nguyên Minh, đưa một ngón tay cái.

“Người sống một đời, biết buông bỏ mới có được thứ khác tốt hơn!”

“Bùi Đại Thiếu cậu, có thể minh bạch được điểm này, đã tốt hơn nhiều so với người khác.”

“Trong mắt của ta, liền xem như Ninh Tiêu Dao, đệ nhất thiếu Yến Kinh trong truyền thuyết, tối đa cũng chỉ có thể cùng cậu, đánh đồng mà thôi.”

“Phương Hạo Thu chết trong tay cậu, không oan uổng chút nào.”

Nghe được lời nói của Hạ Dược Tiến, giờ phút này, Hạ Ngọc Đường, Hạ Vân. còn có mấy người Hạ gia tộc đang đứng tại bên cạnh phục vụ, toàn bộ đều là một vẻ mặt kinh ngạc.

Bọn hắn nghĩ không ra, Hạ Dược Tiến cư nhiên lại xem trọng Bùi Nguyên Minh như thế, còn đánh giá anh, ngang tầm cùng Ninh Tiêu Dao.

Phải biết, Ninh Tiêu Dao thế nhưng là đại thiếu Ninh gia Yến Kinh, đứng đầu thập đại gia tộc cao cấp a.

Đồng thời, còn là đứng đầu Yến Kinh Tứ thiếu, nói là đệ nhất thiếu của Đại Hạ, cũng không đủ.

Lời khen ngợi hiện tại của Hạ Dược Tiến, thực sự là quá cao.

Mấu chốt nhất chính là, người Hạ gia đều hiểu, đây tuyệt đối không phải là khách sáo, cũng không phải là hảo tâm, nịnh nọt mà thôi.

Hạ Dược Tiến là thật sự cảm thấy như thế, mới có thể nói ra lời như vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.