Chương trước
Chương sau




“Chuyện này, Phương gia chúng ta, khẳng định sẽ điều tra rõ ràng.”

“Chỉ cần biết rõ ràng chân tướng, chuyện này, đương nhiên sẽ có thời gian giải quyết.”

Nghe nói như thế, Chân Hoàn im ắng cười một tiếng, không lên tiếng nữa.

Phương Hạo Thu cũng trầm mặc, cho xe chạy vào trong một ngõ tối.

Sáng sớm hôm sau.

Bùi Nguyên Minh còn đang uống trà sớm trong tứ hợp viện, chuông cửa liền vang lên.

Một lát sau, Hạ Vân xuất hiện trong bộ âu phục màu đen.

Mấy ngày không gặp nàng, thần sắc bớt đi mấy phần mềm mại đáng yêu của nữ nhân, nhiều thêm một chút sắc sảo cùng năng lực.

Có điều, Bùi Nguyên Minh cũng nhìn ra, khóe mắt nàng có một chút mỏi mệt.

Hiển nhiên, để chuyển được cốt lõi của Tập Đoàn Thiện Nhân, dời đến Yến Kinh, cũng không phải là chuyện đơn giản.

“Phát sinh chuyện gì rồi?”

Bùi Nguyên Minh tự tay châm một ly trà cho Hạ Vân, sau đó nhẹ giọng mở miệng.

Hạ Vân cầm lên chén trà, ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh, uống xong một ngụm trà, mới nghiêng đầu, nói: “Yến Kinh, dù sao cũng là truyền thừa ngàn năm.”

“Thế lực khắp nơi, tranh đấu, chém giết trong bóng tối, tại giới kinh doanh, vì một chút lợi ích, càng là có thể giết người không thấy máu, có thể không chết không thôi.”

“Cho nên, Tập Đoàn Thiện Nhân chúng ta, muốn cường thế giáng lâm Yến Kinh, tất nhiên sẽ gặp được chống đối cùng cản trở, mười phần mãnh liệt.”

“Mới tối hôm qua, tòa nhà văn phòng lựa chọn của chúng ta, vừa ký hợp đồng chuyển nhượng. . .”

“Nửa đêm liền bốc cháy. . .”

“Chỗ đó, mặc kệ là muốn sửa chữa, hay là muốn sang tay, cơ bản là không thể.”

Bùi Nguyên Minh, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, chẳng trách, Hạ Vân sáng sớm đã đến tìm mình.

“Có tổn thất nhân lực nào hay không?”

Bùi Nguyên Minh nhíu mày mở miệng.

Hạ Vân nói khẽ: “Nhân thủ không có tổn thất, tổn thất lớn nhất chính là tài sản.”

“Sau khi dập lửa vào nửa đêm, những người từ đồn cảnh sát, đã bắt đầu điều tra.”

“Chẳng qua, căn cứ theo kết quả điều tra của bọn hắn, nguyên nhân là do việc bảo trì thiết bị chữa cháy không tốt.”

“Bởi vì chuyện này, bọn hắn còn cho chúng ta, một tờ giấy phạt.”

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, nói: “Đây là ra oai phủ đầu cho chúng ta a.”

“Có liên quan gì đến gã bán văn phòng cho chúng ta hay không?”

Hạ Vân chậm rãi nói: “Sau khi tôi điều tra, không có bất cứ quan hệ nào.”

“Có điều, tôi lại có đối tượng hoài nghi.”

Bùi Nguyên Minh không nói, mà là im lặng lắng nghe.

“Chỉ là, khi tôi tìm ra manh mối về nghi phạm này, đều có chút khó có thể tin.”

Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Không có khả năng, đối tượng nghi ngờ của cô, còn có liên quan tới tôi, đúng không?”

Hạ Vân thở dài một hơi, nói: “Xác thực có quan hệ. . .”

“Bởi vì, theo thông tin nắm giữ trong tay.”

“Người xuất thủ, hơn phân nửa là một thành viên đến từ Võ Minh Đại Hạ, Bát Quái Môn của Thánh địa Võ Học. . .”

“Người của Thánh địa Võ Học, thế mà có liên



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.